Sống mãi với non sông!
Đinh Văn Lâm
Những đồng đội tôi đương nằm nơi đâu?
Trên đất bạn, Cánh Đồng Chum Xiêng Khoảng
Trường ơi! Dũng ơi! Tôi thì thầm gọi khẽ
Cùng ở tuổi mười tám, đôi mươi
Năm sáu chín cùng nhau nhập ngũ
Huấn luyện xong chúng tôi hối hả
Vào chiến trường đánh Mỹ xâm lăng
Đoàn tàu chở quân đi vào tới ga Vinh
Chúng tôi lên ô tô vào Con Cuông, rẽ sang đất bạn
Học lịch sử địa lý nước Lào và lời Bác Hồ căn dặn:
”Giúp bạn là tự giúp mình”
Lời cha già đọng mãi trong tim
Băng qua bao hiểm nguy, qua ngàn thử thách
Chia lửa, gánh đạn, xẻ bom cùng bộ đội Lào Pha thét
Chúng tôi chăm những cung đường, những mạch máu giao thông
Của những người lính công binh Việt Nam
Cho hàng ngàn ki lô mét đường an toàn trên đất bạn
Cho tăng, pháo, đạn dược, hàng vạn tấn hàng ra phía trước
Tiêu diệt phỉ Vàng Pao và quân đội Thái Lan
Cùng bọn chỉ huy bọn đế quốc Mỹ hung tàn
Trên bảy năm - Cánh Đồng Chum, Xiêng Khoảng
Tiểu đoàn hai nhăm công binh: Hai lần anh hùng phong tặng
Đơn vị trưởng thành con người cũng vơi đi
Có hơn ba chục bạn tôi ngã xuống
Riêng Trường - Dũng đến giờ vẫn chưa tìm được
Hai bạn đang ở nơi đâu
Chúng tôi xúc động nguyện cầu, luôn luôn trong tiềm thức
Các liệt sỹ trên tượng đài Tổ quốc
Sống mãi với non sống, sống mãi với thời gian./.
Thật là một tình cảm đẹp của những người chiến sỹ đã kinh qua trận mạc.
Trả lờiXóaThăm các bác chúng tôi học được ở các bác những chân lý đạo đực
Chúc các bác mạnh khoẻ có nhiều bài thơ hay.
Vâng rất tốt bạn ạ!
XóaCó điều họ bị thiệt thòi so với bọn không tình cảm như họ.
Cám ơn ban đã đến thăm.