27 tháng 8, 2014

THƠ BÚT TRE


THƠ BÚT TRE
******


Thi đua ta quyết thi đua
Thi đua ta quyết tiến lên hàng đầu
Hàng đầu rồi biết đi đâu
Đi đâu không biết, hàng đầu cứ đi.


*
Chị em du kích giỏi thay
Bắn máy bay Mỹ rơi ngay “cửa mình”.
*
Hoan hô đồng chí Phạm Tuân

Bay vào vũ trụ một tuần về ngay.
*
Chị em nô nức đánh cầu
Lông bay lả tả trên đầu anh em.
*
Hoan hô! đồng chí Trần Đăng,
ấn cho tàu chạy băng băng như rùa.
*
Anh đi công tác bản Mường
Tè xong một cái lại về với em.
*
Hoan hô các cụ trồng cây
Mười cây chết chín một cây gật gù.
*
Hoan hô lực sĩ Lưu Trùng
Dương vật nổi tiếng khắp vùng Hải Hưng.
*
Con mèo đánh đổ cái bô
Sau đây liên khúc đít-cô (disco) bắt đầu.
*
Trung thu Tết của thiếu nhi
Thanh niên nam nữ ấy đi là nhiều
Chẳng may họ có làm liều
Vài ba năm nữa lại nhiều... thiếu nhi
Thế rồi lại rủ nhau đi
Bác sĩ nhiều lắm, tội chi không liều
Mấy khi có dịp làm liều
Nếu mà đi “ủng” chẳng nhiều... thiếu nhi.
*
Thơ tay anh viết thật bay
Bướm em trông đợi cả ngày cả đêm.
*
Trẻ nào chẳng ị... vào bô
Sau đây là điệu sì-lô (slow) bắt đầu.
*
Nguời nào mà chẳng có lông
Sau đây bài “Lá diêu bông” hát bè.
*
Chim khôn chim đậu cành cao
Bướm khôn bướm đậu ngay vào... đầu chim.
*
Bướm đồng động đến thì bay
Bướm nhà động đến lăn quay ra giường
Chim đồng bóp cái chết ngay
Chim nhà bóp cái càng ngày càng to.
*
Ta đi bầu cử tự do
Chọn người xứng đáng mà cho vào hòm.
*
Ở trong hang đá đi ra
Vươn vai một cái rồi ta đi vào.
*
Chưa đi chưa biết Đồ Sơn
Đi rồi mới biết chẳng hơn đồ nhà
Đồ nhà tuy xấu tuy già
Nhưng là đồ thật hơn là đồ “sơn”.
*
Hồng đẹp là hồng có gai
Gái “đẹp” là gái... nạo thai nhiều lần.
*
Tuổi già nhưng sức không già
“Đẩy” lên “đẩy” xuống như là thanh niên
Tuổi già rất thích “tiểu liên”
Bắn tung bắn tóe đảo điên bao nàng!
*
Chưa đi chưa biết Sài Gòn
Đi rồi mới biết chẳng còn một xu
Về nhà mới biết mình ngu
Thằng lớn ăn ít thằng cu “ăn” nhiều.
*
Thu đi, để lại lá vàng
Anh đi, để lại cho nàng thằng cu
*
Làm thơ nên tránh vần ồn
Kẻo không lại đụng cái ... chị em.
*
Hội trường yên ắng ngủ say
Thuyết trình vừa dứt... vỗ tay ra về.
*


Trung thu Tết của thiếu nhi

Thanh niên nam nữ họ đi là nhiều
Chẳng may mà có làm liều
Vài ba năm nữa lại nhiều thiếu nhi
Thế rồi lại rủ nhau đi
Bác sĩ nhiều lắm, tội chi không liều
*

Thư anh lời lẽ thật bay 

Bướm em mong đợi từng ngày từng đêm
*

Chưa đi chưa biết Đồ Sơn

Đi rồi mới biết không hơn đồ nhà.
Đồ nhà tuy có hơi già
nhưng là đồ thật không là đồ sơn.
*
Chưa đi chưa biết Cà mau
Đi rồi mới thấy chẳng lâu (như) cà nhà.
Cà nhà thì có hơi già
nhưng mà cà chậm không là cà mau
*
Chưa đi chưa biết Đồ Sơn
Đi rồi mới biết có hơn đồ Nhà
Đồ Nhà như cái lá đa
Đồ Sơn như cái bàn là Liên Xô.
*
Chưa đi chưa biết Ninh Kiều
Đi rồi mới biết "gái" nhiều hơn dân

*

Hoan hô bầu cử tự do 
Lựa người xứng đáng ta cho vào hòm 
*
Bà con toàn thể xã ta 
đồng tâm phấn khởi giồng cà dái dê 
Dái dê to mập dài ghê 
Nãm sau ta cứ dái dê ta trồng

2. TỪ NAY TẬP THỂ DỤC

Bấy lâu lười nhác
Nhậu nhẹt suốt ngày
Hết tỉnh lại say
Thân mình bệ rạc

Từ nay đổi khác
Nãng tập thể thao
để sức dồi dào
Không thì toi mất

Tung chăn xuống đất
Hất vợ sang bên
Quyết chí xông lên
đi tập thể dục
*
Việt nam đích thực quê ta
Từ trên nhìn xuống như là bản đô
Sông Hồng, sông Cả, sông Lô
Như rồng, như rắn, như đồ dây leo
Rừng cheo leo, núi cheo leo
Dăm ba con khỉ đang trèo vào ra
Việt nam đích thực quê ta...
*
Hôm nay giải phóng Sài Gòn
Bà con phấn khởi chạy bon ra đường
Có cô đang ngủ trên giường
Vội vàng tỉnh dậy, bị thương vào tày
Ô tô cấp kíu đến ngay
Đưa vào bệnh viện ba ngày thì khoi...
*
Hoan hô đồng chí Go rờ
Bát Cô ta được bác Bờ thưởng huân
Chương vì mang được Phạm Tuân
Bay vào vũ trụ một tuần không sao!
*
Ngày xưa cụ Mác cụ Lê
Hai cụ đều giỏi chẳng chê cụ nào
Ngày nay thời đại lên cao
Có Ga Ga Rỉn bay vào vũ tru
*
Hoan hô anh Lê Quảng Ba
Trước làm thổ phỉ sau ra với mình
Hoan hô chị Nguyễn Thị Bình
Được lên ngồi với ông Chinh ông Đồng
Hoan hô ông Võ Chí Công
Cho làm khoán hộ ruộng đồng tốt tươi
Hoan hô đồng chí Đỗ Mười
Phụ trách xây dựng mọi người đều khen
*
Chị em nô nức đặt vòng
Hoa mồ liệt sĩ tỏ lòng biết ơn.
*
Hoan hô trung tá Phạm Tuân
Bay
lên vũ trụ một tuần về ngay
*
Hoan hô anh Tạ Ðình Ðề
Trước đi theo giặc sau về với ta
*
Anh đi công tác bản Mường
Tè xong một cái lại về với em
*
Chồng người du kích sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần
*
Anh đi đánh giặc Plây
Cu dài dằng dặc biết ngày nào ra
Còn em, em vẫn ở nhà
Cửa mình vẫn mở, khách ra khách vào...
*
Mẹ tôi thì hơn tuổi tôi
Bà tôi hơn tuổi mẹ tôi rất nhiều
Ô kìa có một cánh diều
Nếu mà có gió thì diều sẽ bay
*
"Ngày mai Huỳnh đức lên xe ..
hoa về nhà vợ lòng nghe phũ phàng
Kiếp này không lấy được chàng
Chèo ghe ra biển giữa đàng.. chèo vô.
*
Chị em dệt thảm bẹ ngô
Họp chi bộ xã, ngồi cho vững vàng
*
Da trâu to bọc trống làng
Thừa ra đôi dải, dành nàng làm quai (quai guốc gỗ)
*
Quai da guốc gỗ mới hay
Quai nhựa guốc gỗ hỏng ngay đấy mình
*
Hỡi cô tát nước ao đình
Cái gầu thô quá mà đứng với cô mình vẫn xinh...
*
Đảng ta đã có truyền thông
Sống và chiến đấu ở trong quần chùng
*
Trông xa một đống đen xì
Lại gần kính ngắm ấy thì mỏ than.
*
Ngồi buồn đốt một đống rơm
Rơm cháy thành khói chẳng thơm tý nào
Khói bay đến cổng Nam Tào
Ông trời mới hỏi thằng nào đốt rơm?
*
Chị em tích cực đánh cầu
Lông bay lả tả trên đầu anh em.
*
Chim kêu trên nóc chuồng bò
Sau đây điệu múa câu hò lời ca
*
Con thuyền vẩy đít sang ngang
Đằng sau thấp thoáng một làng, hai ven
*
Mơ lông tuy có nhiều lông
Ăn vào ngon miệng chứ không việc gì
*
Con ruồi bay lả bay la
bay từ chuồng xí bay ra đĩa lòng
*
Ra đi đã quyết ra đi
Khó khăn trở ngại ta thì vẫn băng
Muốn băng thì phải thật hăng...
Hái xin bố mẹ cho tăng tiền vào
*
Con mèo đánh đổ cái bô
sau đây liên khúc đí....t - cô bắt đầu
*
Trẻ nào chẳng i...ả vào bô
Sau đây là điêụ xì _lô ( slow) bắt đầu

Nguời nào mà chảng có lông
sau đây bài " lá diêu bông" bắt đầu
*
Hôm qua tát nước đầu đình
Bỏ quên cái " ấy" bên bình hoa sen
Em nhặt được cho anh xin
Đừng để nó mốc làm tim anh rầu
*
Hôm nay đài nói vui sao
Người ở dưới đất, chó bay lên trời
*
Tiễn anh ra bến ô tô
Đêm về em khóc tồ tồ cả đêm
*
Hôm nay trên quốc lộ hai
Thể nào cũng có một vài ô tô.
*
Thơ hay la ở cái vần
Nếu không tớ chẳng mặc quần nữa đâu.
*
Giữa đường thấy cánh hoa rơi
Dừng chân dẫm nát không chơi hoa tàn.
*
Không đi không biết cửa Lò
Đi rồi mới biết cửa minh mở ra
Cửa mình tấp nập vào ra
Hàng nội hàng ngoại đều qua cửa mình.
*
Mặt trời mọc ở đằng đông
Sè sè dưới đất là mông cô Kiều
*
Hôm qua đi thử CÀ MAU
Trèo lên trèo xuống mà phì cả cơm
Cà nhà tuy bé tuy già
Nhưng là cà chậm không là CÀ MAU
*
QUÊ HƯƠNG TÔI
Quê hương tôi đẹp tuyệt vời
Ở dưới có nước trên trời có mây
Xin mời bạn hãy về đây
Để thăm quê tớ mỗi ngày một sang
Con đò dịch đít sang ngang
Xa xa có một cái làng thò ra
Đàng kia là một vườn na
Đằng này thì có mấy bà chổng mông
Cây lúa cao sản ngoài đồng
Đến mùa thu hoạch nhà nông vui cười
Quê tôi thế đấy bạn ơi
Nhờ có đổi mới nên đời thêm xuân
Con gái giờ chẳng mặc quần...
Mà mặc váy ngắn hở chân hở đùi
Ngày hội mới thật là vui....

Hôm nay trời cứ down down
Tôi buồn, tôi hiểu vì sao tôi buồn
Buồn áo em mỏng cánh chuồn
Buồn vì ăn bát cơm sườn ko ngon
Buồn vì bé hẵng còn non
Đến bao giờ mới được ... lòn tay vô
Buồn vì ko có ôtô
Để ngày 2 bữa đi quơ gái làng
Buồn đời chẳng chịu sang trang

Nước ta cũng giống nước Lào
Cũng có cái cửa đi vào đi ra
Nước Lào cũng giống nước ta
Cũng có cái cửa đi ra đi vào
Nghèo khó như là nước Lào
Cũng có cái cửa đi vào đi ra
Giàu có như là nước Nga
Cũng có cái cửa đi ra đi vào
*
Con đò dịch đít sang ngang
Ở trong có một cái làng thò ra
Sông Hồng đỏ nặng phù sa
Đỏ thì đỏ thật thua da Bác Hồ
*
Anh đi công tác Buôn Mê
Thuột về một cái là về với em.
Anh đi công tác Play
Cu dài dằng dặc biết ngày nào ra
*
 Hoan hô anh La văn cầu
Cánh tay bị đứt nhưng đầu vẫn nguyên
*
Hoan hô anh Nguyễn Chí Thanh
Anh về phân bắc phân xanh đầy đồng
*
Hoan hô đồng chí Võ Nguyên
Giáp ta thắng trận Điện Biên trở về
*
Hoan hô anh Tạ Đình Đề
Trước đi theo địch nay về theo ta
*
Hoan hô anh Lê Quảng Ba
Trước làm thổ phỉ sau ra với mình
*
hoan hô đồng chí fạm tuân
bay vào vũ trụ 1 tuần về ngay
*
Hoan hô các cụ trồng cây
Mười cây chết chín một cây gật gù
*
Hoan hô cục trưởng Hà Đăng
Ấn cho tàu chạy băng băng như rùa
*
Thi đua ta quyết thi đua
Thi đua ta quyết tiến lên hàng đầu
Hàng đầu rồi biết đi đâu
Đi đâu không biết, hàng đầu cứ đi
*
Ra đi đã quyết ra đi
Khó khăn trở ngại ta thì vẫn băng
Muốn băng thì phải thật hăng...
Hái xin bố mẹ cho tăng tiền vào
*
Liên hoan có bánh có chuồi
Ra đi nhớ mãi cái buổi hôm nay
*
Thu Hương vuốt má Thu Bồn
Thu Bồn tức giận sờ "tay" Thu Hương
*
Đồng Xuân nô nức tiếng đồn:
có cô bán trứng vịt ... lộn rất to
*
Hôm qua học tập chính tri
Cán bộ ngồi ỳ, chẳng chịu phát biêu
Cơm ăn chẳng được bao nhiêu
Đảng uỷ lại bắt phát biêu cả buôi
*
chưa đi chưa biết vũng tàu
Đi rùi mới biết phê hơn vũng nhà
Vũng nhà khoan mãi chẳng ra
Vũng tàu khoan cái dầu ra ầm ầm....
*
Chị em nô nức đánh cầu,
Lông bay phần phật trên đầu anh em.
*
Trên trời mây trắng như bông
ở dưới cánh đồng...mông trắng như mây
*
Cà ơi thương lấy chuối rừng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một ....... chùm
*
Anh đi công tác Cam Pu
Chia chiến lợi phẩm ở tù 3 năm
*
Hoan hô đồng chí Trần Hoàn
Lên làm Bộ trưởng chiếu toàn phim hay
'Tiếng chim trong bụi mận gai'
Lại thêm' Bạch tuộc' tuần hai tối liền
*
Tình hình là rất tình hình
Cho nên ta phải đi trình cấp trên
Cấp trên có tính hay quên
Cho nên ta phải nắm thêm tình hình
*
có 2 anh chị đi chơi
bỗng đâu hòn đá nó rơi vào đầu
gọi bác sĩ thì còn lâu
sẵn đây tôi có hộp dầu con hô
lại thêm 1 ít thuốc bô
tôi hoà 2 thứ tôi đô vào mồm
*
Sách cũ...
Hai vợ chồng làm cùng phòng phát hành. Ðêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện, từ chuyện yêu đương, gia đình, bè bạn, nghề nghiệp...
Anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ:
Sách mới cho nên phải đắt tiền
Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn:
Hôm nay xuất bản lần đầu tiên
Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba:
Anh còn tái bản nhiều lần nữa
Chị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở:
Em để cho anh giữ bản quyền.


Vài năm sau...
Cô vợ đọc:
Sách đã cũ rồi phải không anh
Sao nay em thấy anh đọc nhanh
Không còn đọc kỹ như trước nữa
Ðể sách mơ thêm giấc mộng lành
Anh chồng ngâm nga:
Sách mới người ta thấy phát thèm
Sách mình cũ rích, chữ lem nhem
Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc
Ðọc tới đọc lui, truyện cũ mèm
Cô vợ thanh minh:
Sách cũ nhưng mà truyện nó hay
Ðọc hoài vẫn thấy được... bay bay
Ðọc xong kiểu này, rồi kiểu khác
Nếu mà khám phá sẽ thấy hay..
Anh chồng lầu bầu:
Ðọc tới đọc lui mấy năm rồi
Cái bìa sao giống giấy gói xôi
Nội dung từng chữ thuộc như cháo
Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi...
Cha hàng xóm lẩm nhẩm:
Sách cũ nhưng mà tui chưa xem
Nhìn hắn đọc miết.. thấy cũng thèm
Cũng tính hôm nào qua đọc lén
Liệu có trang nào hắn chưa xem?
*
Thửa ruộng "hai bờ"...
Có một ông chồng kia cưới vợ mới được có vài tháng đã phải lên đường đi công tác xa sáu tháng mới về. Ðược 5 tháng, bà vợ ở nhà đã lâu không gần chồng nên đâu chịu nỗi nên mới sanh lòng bậy bạ, nhưng bà ta vẫn còn sợ chồng nên mới gửi cho ông chồng lá thư với nội dung như sau:
"Ðám ruộng hai bờ ở đầu mông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không"
Ông chồng đọc xong hiểu ý, vừa tức vừa sợ nên vội vàng viết thư trả lời liền:
"Ðám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông"
Ðọc thơ của ông chồng xong Vợ nóng lòng quá nên gửi thơ tiếp:
"Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công "
Ông chồng hồi đáp:
"Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua Ông, có biết không ?"
Bà vợ:
"Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông dzìa vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công"
Chồng tiếp:
"Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn ko kẻ khác cấm cho trồng "
Bà vợ chịu không nổi .. gửi tiếp :
"Ông à .. cỏ dại lên wá mông
Dân cày wê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch .. thế là xong"
Ông chồng càng tức giận hơn:
"Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là ... xong"
Bà tiếp:
"Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!"
Chồng nghe thế liền gửi lại:
"Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cấy cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong"
*
Anh đi đồng ruộng lắng nghe,
Lúa mừng phân bắc, khoai che mảnh vườn ...
Anh đi công tác Pờ lây
Cu dài dằng dặc biết ngày nào ra.
Anh đi công tác Buôn Mê ...
Thuột xong một cái lại về với em ...
Nhớ quê ra đứng đỉnh đèo
Bỗng đâu thấy một chú mèo gâu gâu
Dừng chân đứng lại trên cầu
Bỗng đâu thấy một con trâu vàng vàng
Chăn nuôi mấy cậu gầy nhom
Làm cho lợn nái sòn sòn đẻ sai (đẻ nhiều).
*
Mỗi người được một quả chuồi
Ai về cũng nhớ cái buổi hôm nay!
Tiễn em chỉ một quả chuồi
Anh về em nhớ cái buổi hôm nay
Đây rồi vở kịch vừa khai ...
Trương lên mời gọi những ai thích xèm.
Nhớ nhung về thị xã Phan ...
Thiết tha tơ tưởng cô hàng nước măm.
Không đi không biết Tam Đao
Đi thì không biết nơi nào mà ngu
Một giường nhét những hai cu
ướng khô đành chịu đến chu nhật về.
Trên trời mây trắng như bông
Ở dưới cánh đồng mông trắng như mây ...
Hoan hô quốc trưởng Xi-ha
Núc na, núc ních, đi vào, đi ra
Con đò dịch đít sang ngang,
bên kia có một cái làng thò ra
Chị em du kích giỏi thay,
Bắn máy bay Mỹ rơi ngay cửa mình.
Chị em nô nức đánh cầu,
Lông bay phần phật trên đầu anh em.
Hàng Bông nô nức tiếng đồn,
Có cô bán trứng vịt lộn rất to
Con ruồi là giống hiểm nguy,
Tay chân của nó rất vi trùng nhiều
Ðứng trên bãi cát bồn chồn,
Các cô con gái giở lưng ra phơi
Ước gì anh hóa thành chồn,
Vào trong buồng tắm cọ lưng cho em
Con đường như thể con gì
Chỗ thì lồi lõm, chỗ thì... lõm lôi



 Chị em ta uống co ca
Chui vào cửa miệng chui ra cửa m...
Thư anh viết thật là bay
Bướm em mong đợi từng ngày từng đêm.

Hoan hô cụ giáo Hoang Xuân
Nhị ta qua suối tụt quần cưỡi trâu.

Ra đi đã quyết ra đi
Khó khăn trở ngại ta thì vẫn băng
Muốn băng thì phải thật hăng...
Hái xin bố mẹ cho tăng tiền vào

Hoan hô anh Nguyễn Chí Thanh
Anh về phân bắc phân xanh đầy đồng

Hoan hô đồng chí Võ Nguyên
Giáp ta thắng trận Điện Biên trở về

Hoan hô anh Tạ Đình Đề
Trước đi theo địch nay về theo ta

Hoan hô anh Lê Quảng Ba
Trước làm thổ phỉ sau ra với mình

 Những khi công tác tỉnh xa
Anh ơi đừng có mát xa nghe ành( anh)

Ra đường lắm kẻ lưu manh
Nên đừng dại dột mà mình hại thân

Thương anh khuyên một vài lần
'Mát xa' thì mát,'mát gần' thì không
Em ơi anh đã hiểu thông
Nơi nào anh cũng một lòng nhớ em
Đôi khi có lúc'lèm nhèm'
Nhưng anh vẫn nhớ lời em khuyên ành
Để khi công việc tốt lành
Việc nhà em liệu lòng anh thảnh thời

Kính thưa các vị Đại biêu( đại biểu)
Kính thưa các vị quan liêu chúng tà( chúng ta)
Hôm nay 'sinh hoạt' họ nhà
Trước là' nghị sự' sau là đánh chen( đánh chén)
Phải làm đáng hoáng một phen( đàng hoàng)
Cho thêm củng cố cái ghen quan liều( quan liêu)
Tiện đây xin nói đôi điều:
Anh em ta phải thương yều lẫn nhau
Lần lần kẻ trước quan sau
Họ quan ta phải cùng nhau tiến lền( tiến lên)
Cắn sâu bắt dễ cho bền
Cho vinh gia mãi cái nền nhà liêu
Xin mời các vị phát biêu(phát biểu)
Theo tôi muốn phất họ ta
Liêu ta phải có cái gan nói liều
Thành tích báo cáo phải in
Ấn cho đẹp, trên mới tin là đùng(đúng)
Đi cơ sở cố 'a cùng'...
Quyết tâm bám sát quần chùng nhân dân( quần chúng)
Tôi nay cũng thấy có kinh......
Nghiệm là vờ giữ cho mình thật nghiêm....
túc và phải làm vẻ nghiêm...
chính khi cấp dưới phong tiền kinh biêu(kính biếu)
Còn trời,còn nước,còn non
Còn bao quan ấy, dân còn nghèo lâu
Muốn cho nước mạnh dân giàu
Phép công phải đánh đập đầu chúng no(chúng nó)

Ông đi du lịch đó đây
Có cô trợ lý đêm ngày đi theo
'Trợ lý' luôn nhớ mấy điều
Đẹp xinh ngoan ngoãn biết chiều ý ong
Ông đi du ...'lệch' một vòng
Trở về gối mỏi. lưng cong, ốm nhòm.

Hoan hô anh Rađuxu
Đầu tóc bù xù mà đá rất hay!
Hoan hô đồng chí Haghi
Cách ba mươi mét mà ghi được bàn!
Hoan hô anh Mêôla
Anh vào hợp lý anh ra hợp tình!
Hoan hô anh Mario( Rômađiô)
ẽ cho các lão Ba dô(Baggio) một đòn
*
Nhớ nhung về thị xã Phan
Thiết tha mơ tưởng cô hàng nước măm
*
Chồng người du kích sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần
*
Email anh viết thật bay
bướm em mong đợi từng ngày từng đêm.
*
Bướm đồng động đến thì bay
Bướm nhà động đến lăn quay ra giường
Chim đồng bóp cái chết ngay
Chim nhà mà bóp càng ngày càng to

 Sông Cầu nước chảy lơ thơ
Có đôi trai gái ngồi hơ quần đùi

Chưa đi chưa biết Cửa Lò
Đi về mới biết nó to thế này

Khoa học thời đại lên cao
Anh Ga ga rỉn bay vào vũ tru

Không đi không biết Tam Đao (Tam Đảo)
Đi thì không biết chỗ nào mà ngu (ngủ)
Một giường nó nhét hai cu (cụ)
Thôi thì cố nhịn đến chu nhật về...

Phụ nữ thường rất hay lươi (lười)
Riêng em anh thấy là người cần... cù.
*
Bắc Ninh có cậu Nguyễn-Trùng-
-Dương, vật khỏe quá cả vùng thất kinh
*
Ngọt ngào bóc múi em ra
Mời nhau cặp bưởi, chút quà Hùng Đoan
*
Nhớ quê ra đứng đỉnh đèo
Bỗng đâu thấy một chú mèo gâu gâu
*
Hôm nay giải phóng Sài Gòn
Bà con phấn khởi chạy bon ra đường
Có cô ðang ngủ trên giường
Vội vàng tỉnh dậy, bị thường vào tày
Ô tô cấp kíu đến ngay
Ðưa vào bệnh viện ba ngày thì khoi...
*
Hoan hộ đại tướng Võ Nguyên
Giáp ta thắng trận Ðiện Biên trở về
Hoan hô anh Nguyễn Đình Dề
Trước là Thổ Phỉ nay về với ta
Hoan hô anh Nguyên Văn Ba
Trước là thổ phỉ nay ta đã về.
*
Ở trong hang đá đi ra
Vươn vai một cái rồi ta đi vào
*
Chưa đi chưa biết Ðồ Sơn
Ði về mới biết chẳng hơn đồ nhà
Ðồ nhà tuy xấu tuy già
Nhưng là ðồ thật hơn là Ðồ Sơn
*
Bốn ông chung một đĩa lòng
lợn ngồi chễm chệ với thùng bia to

Nếu hết sữa, ấy thì cho bú
Hết vú này đến vú bên kia
Sữa nhiều ta phải phân chia
Hôm này vú nọ, hôm kia vú này
*
Trung thu là tết thiếu nhi
Mà sao người lớn lại đi là nhiều
Đi nhiều rồi lại làm liều
làm liều rồi lại có nhiều thiếu nhi
*
Ước gì em biến thành trâu
Để anh là đỉa anh bâu vào đùi
Ước gì anh biến thành chầy
Để em làm cối anh Giã ngày Giã đêm
*
Chị em phụ nữ chơi cầu
Lông bay vùn vụt..qua đầu thanh niên
*
Hôm nay học cả một buôi
Ăn một quả chuối gọi là tĩnh dương (tĩnh dưỡng)
*
Hôm qua em đến đồi Lê
Nin ngồi đợi mãi, đành về lại ky
Túc xá buồn, em xem Nhi
Cu-lin diễn để vơi đi nỗi buồn
*
Hôm qua học tập chính tri (chính trị)
Cán bộ ngồi ỳ, chẳng chịu phát biêu (phát biểu)
Cơm ăn chẳng được bao nhiêu
Đảng uỷ lại bắt phát biêu cả b`… (cả buổi
*
Quê Hương thi sĩ Phú Thò
Chè xanh , cọ biếc , mập to trái chuồi ( chuối)
Lòng còn nhớ mãi cái buôi ( buổi)
Đầu làm phân bắc, chăn nuồi đàn bo
Cu Ba lông mượt giống to
Cách màng văn hoá đất tô lại càng...
*
Không vô không biết bút tre
vô rồi mới biết muốn tè ra ngay
Chưa ăn chưa biết cu đơ
Ăn rùi mới biết nó đờ cu ra
*
Ba bà đi chợ cầu đông
Vừa đi vừa nhổ lông....mày ra xem
*
Làng ta có một cái núi voi/ Đủ cả đầu đuôi, đủ cả vòi
Voi cũng hăng say đua sản xuất/ Đầu thì trồng sắn đít trồng khoai.
*
Trên đường xe chạy bon bon
 Nhìn bông lúa chín hạt tròn hạt vuông.
*
Hoan hô đồng chí Phong Thu
Đêm nằm đồng chí thò c... ra ngoài.
*
Hoan hô đồng chí Phạm Tuân
Bay
vào vũ trụ một tuần về ngay.
*
Sầm Sơn sóng vỗ dập dồn
Chị em phụ nữ ngửa l... ra phơi.
*
Hoan hô các cụ trồng cây
Mười cây chết chín một cây gật gù.
*
Chị em ta uống Co-ca
Chui vào cửa miệng chui ra “cửa mình”.
*
Trên cành có đậu một con
Chim mẹ to vật đang bòn (bón) chim con.
*
Con mèo đánh đổ cái bô
Sau đây liên khúc đít-cô (disco) bắt đầu.
*
Trên trời mây trắng như bông
Ở dưới cánh đồng mông trắng như mây.
*
Nhà tớ có con mái già
Thằng chồng nó đã thành ma lâu rồi
Thế nên “bứt rứt” chuyện đời
Nàng ta quyết định đi mồi trống choai
Một hôm gặp được gã trai
Trẻ trung bụ bẫm tràn đầy sức xuân
Nàng ta bẽn lẽn đến gần:
“Ê ku! mày thích mặc quần hay không?”
Thế là, cởi hết chạy rông
Thế là, xong dzụ kiếm chồng ô hô!
*
Thơ tay anh viết thật bay
Bướm em trông đợi cả ngày cả đêm.
*
Hôm qua em đi hái chè
Gặp thằng phải gió nó đè em ra
Em lạy nhưng nó chẳng tha
Nó lại đút cái “mả cha” nó vào
Đút vào vừa sướng vừa đau
Em càng giẫy giụa, “nó” càng vào sâu
Đè em được một lúc lâu
Cái thằng phải gió đi đâu mất “hình”
Hôm sau em đi hái chè
Mong thằng phải gió... lại đè em ra.
*
Thu Bồn ngồi cạnh Thu Mai
Thu Mai thích quá sờ vai Thu Bồn
Thu Mai ngồi cạnh Thu Bồn
Thu Bồn quá khích sờ l... Thu Mai.
*
Hoan hô chị em đá cầu
Trinh rơi cái tơm xuống đầu các anh.
*
Trẻ nào chẳng ị... vào bô
Sau đây là điệu sì-lô (slow) bắt đầu.
*
Nguời nào mà chẳng có lông
Sau đây bài “Lá diêu bông” hát bè.
*
 Số tôi số chẳng ra gì
Vợ thì đời cũ, ti vi đời đầu
Đời đầu nên chẳng có râu
Xoa mông vỗ đít mà mầu chẳng lên
Ti vi hàng xóm nhà bên
Chưa sờ đến núm đã lên ầm ầm
Ước gì trời nổi cơn giông
Để tôi sang đó ôm nhầm ti vi.
*
Bướm đồng động đến thì bay
Bướm nhà động đến lăn quay ra giường
Chim đồng bóp cái chết ngay
Chim nhà bóp cái càng ngày càng to.
*
Chim khôn chim đậu cành cao
Bướm khôn bướm đậu ngay vào... đầu chim.
*
Ở trong hang đá đi ra
Vươn vai một cái rồi ta đi vào.
*
Ước gì em biến thành trâu
Để anh là đỉa anh bâu vào đùi
Ước gì anh biến thành chầy
Để em làm cối (anh) giã ngày giã đêm.
*
Hồng đẹp là hồng có gai
Gái “đẹp” là gái... nạo thai nhiều lần.
*
Thứ Hai em phải đi làm
Thứ Ba em cũng vì làm phải đi
Thứ Tư làm việc nên đi
Thứ Năm càng phải vội đi để làm
Thứ Sáu em cũng phải tham
Thứ Bảy bận quá vì làm phải đi
Chủ Nhật thủng thẳng nghĩ suy
Ở nhà buồn quá có khi... đi làm.
*
Tin đâu sét đánh ngang tai
Lê-nin đang sống chuyển sang từ trần
Lê-nin đang ở nước Nga
Đánh đùng một cái ông ra nước ngoài
Lê-nin đang ở nước ngoài
Đánh đùng một cái ông nhoài về Nga.
*
Vào trong lăng Bác âm u
Chị em phụ nữ bỏ mu (mũ) ra chào.
*
Hoan hô các cụ đi tù
Ngồi trong khe đá “hẫy” c... ra ngoài.
*
Ngày xưa ở một làng kia
Có cha con nọ nhà rìa bờ sông
Nhà nghèo không có một đồng
Người cha có khố, con không có gì
Một hôm cha sắp “ra đi”
Gọi người con lại dặn dò mấy câu
Con ơi! con sống còn lâu
Còn ta, ta sắp sang chầu “bên kia”
Quần bò con giữ lấy đi
Về sau tán gái có gì đi chơi
Nhà ta giàu có ba đời
Chỉ vì đề đóm mà ra thế này
Con ơi! hãy hứa từ nay
Thôi trò cờ bạc để rày làm ăn
Nói xong, cha bỗng nhăn răng
Miệng sùi bọt mép, mắt căng lên trời
Đồng Tử thấy bố qua đời
Không tiền mai táng thân phơi giữa đồng
Chẳng đành để bố tồng ngồng
Mặc quần cho bố, giơ mông về nhà
Một hôm Công chúa đi qua
Đang ngồi ngắm cảnh, bỗng da ngứa mần
Công chúa bèn trút long thần
Thấy quanh mình vắng nhảy ầm xuống sông
Ai dè rơi trúng Tử Đồng
Đang mò cua cá dưới sông Sài Gòn
Tử Đồng sợ quá, tưởng ma!
Định thần nhìn lại, hoá ra là người
Cu cậu thấy thế thầm cười
Thế là ta sẽ đổi đời từ đây
Tử rằng: “Cô lấy ta thôi,
Cô mà không lấy, ta thời tố cô,
Bố cô mà biết xong đời!
Thì ông ta giết cả tôi và nàng”
Tiên Dung hoảng hốt vội vàng:
“Em thì em sẽ sẵn sàng lấy anh
Nhưng tin về đến kinh thành
Vua cha biết chuyện thì anh đi đời”
“Ôi xời lo quá cưng ơi!
Ở đây buôn lậu bằng mười về kinh”
Dung ta nghe cũng đồng tình:
“Thôi thì cũng được, chúng mình lấy nhau”
Hai người từ đó về sau
Đi buôn ma túy nhà giàu rất nhanh
Một hôm tin đến kinh thành
Vua cha biết chuyện giận xanh cả người:
“Tại sao lại thế hả trời?
Nó có ma túy không... mời ta sao
Ta đây tuy tuổi đã cao
Nhưng cũng phải “chích” thuốc lào đấy thôi!”
Nói xong truyền gọi bề tôi
Đem quân đến đánh để lôi con về
Quan quân vừa đến triền đê
Bỗng nhiên có tiếng rề rề trên cao
Rồi đâu gió cuốn ào ào
Bốn bề cát bụi không sao thấy đường
Tướng quân con mắt tinh tường
Nhìn về phía ấy mà thương số mình
Anh Đồng biết trước tình hình
Xe tăng đã sắm, pháo mìn đã mua
Nhưng địch đông quá sợ thua
Trực thăng chờ sẵn làm tua (tour) sang Lào
Ai dè, tốc độ quá cao
Máy bay nghiêng cánh, ngã nhào xuống sông
Dưới sông là bọn giặc Mông
Là quân xâm lược tấn công nước nhà
Trực thăng thẳng hướng mà sa
Thuyền cao cũng đắm, phà to cũng chìm
Việt Vương thấy thế sướng mình
Trước sau ập tới ngư kình một phen
Địch quân tơi tả như hèm
Bốn bề bủa kín tưởng kèm thiên la
Bấy giờ cọc mới nhô ra
Thuyền đâm vào cọc thế là chìm luôn
Bốn bề tên bắn như tuôn
Tướng giặc nguy khốn đành giương cờ hàng
Thuyền trôi xác giặc ngổn ngang
Máu loang đỏ thắm, nước tràn bờ cao
Việt Vương lúc đấy thều thào
“Ai vừa tới giúp?! ta nào có hay
Thôi thì ta tính thế này,
Để ghi công họ ta xây miếu thờ
Đầm này tên gọi Nây-chờ (nature)
Bãi này Nhất Dạ hãy thờ ở đây!
*
Hôm nay mồng Tám tháng Ba
Chị em phụ nữ đi ra đi vào
Anh em nam giới mời chào
Chị em phụ nữ đi vào đi ra
Hiện đại như ở nước Nga
Chị em phụ nữ hết ra thì vào
Lạc hậu như ở nước Lào
Chị em phụ nữ hết vào lại ra
Xa xa ở tận Cu Ba
Chị em phụ nữ vừa ra lại vào
Gần gần như ở Hàng Đào
Chị em phụ nữ vừa “vào” đã... “ra”.
*
Việc gì phải tận nước Nga
Việc gì “tám” chuyện Cuba với Lào
Hãy đến bất cứ nhà nào
Chị em không việc cũng vào cũng ra
Thật là ngứa mắt chúng ta
Nhưng thôi cứ để họ ra họ vào
Không thì “cửa sắt” họ rào
Anh em đố có dám “vào” dám “ra”.
*
Tuổi già nhưng sức không già
“Đẩy” lên “đẩy” xuống như là thanh niên
Tuổi già rất thích “tiểu liên”
Bắn tung bắn tóe đảo điên bao nàng!
*
Chưa đi chưa biết Sài Gòn
Đi rồi mới biết chẳng còn một xu
Về nhà mới biết mình ngu
Thằng lớn ăn ít thằng cu “ăn” nhiều.
*
Rộng lớn như thể nước Nga
Người ta không cấm thụt ra thụt vào
Nhỏ bé như thể nước Lào
Cũng không có cấm thụt vào thụt ra
Chỉ riêng có Việt Nam ta
Đâu đâu cũng cấm thụt ra thụt vào.
*
Thu đi, để lại lá vàng
Anh đi, để lại cho nàng thằng cu
*
Hôm nay trên quốc lộ hai
Thể nào cũng có một vài... ô tô (!)
*
Làm thơ nên tránh vần ồn
Kẻo không lại đụng cái ... chị em.
*
Hội trường yên ắng ngủ say
Thuyết trình vừa dứt... vỗ tay ra về.
*
Đi trên tàu bật một que diêm
Mắt lim dim nhìn lên đồi cọ
Mà gật gù khen tỉnh... Phú Thọ.
*
Lấy anh từ thuở mười ba
Anh chê em bé không nằm với em
Đến năm mười tám tuổi xanh
Em nằm dưới đất anh lôi lên giường
Một lần thương, hai lần thương
Chân giường có bốn gãy giờ cò ba.
*
 Trên cành có đậu một con
Chim mẹ to vật đang bòn (bón) chim con.
*
Trẻ nào chẳng ị... vào bô
Sau đây là điệu sì-lô (slow) bắt đầu.
*
Số tôi số chẳng ra gì
Vợ thì đời cũ, ti vi đời đầu
Đời đầu nên chẳng có râu
Xoa mông vỗ đít mà mầu chẳng lên
Ti vi hàng xóm nhà bên
Chưa sờ đến núm đã lên ầm ầm
Ước gì trời nổi cơn giông
Để tôi sang đó ôm nhầm ti vi.
*
Vào trong lăng Bác âm u
Chị em phụ nữ bỏ mu (mũ) ra chào.
*
Hoan hô các cụ đi tù
Ngồi trong khe đá “hẫy” c... ra ngoài.
*
Việc gì phải tận nước Nga
Việc gì “tám” chuyện Cuba với Lào
Hãy đến bất cứ nhà nào
Chị em không việc cũng vào cũng ra
Thật là ngứa mắt chúng ta
Nhưng thôi cứ để họ ra họ vào
Không thì “cửa sắt” họ rào
Anh em đố có dám “vào” dám “ra”.
*
Hôm nay trên quốc lộ hai
Thể nào cũng có một vài... ô tô (!)
*

Bây giờ đang đứng trưởng ty
Bút Tre thơ phú tôi thì có sau
Cuối cùng xin nhắc một câu
Văn hóa cơ sở là đầu chúng ta

Nhìn lên đỉnh núi con Voi
Đủ cả đầu đuôi, đủ cả vòi
Voi cũng như người, voi sản xuất
Đầu thì trồng sắn, đít trồng khoai
*
Hoan hô thủ tướng ****
Bàn tay Người vẩy muôn dòng mắt theo
Bên đường Người nhẩy cây reo
*
Anh đi đồng ruộng lắng nghe
Lúa mừng phân bắc, khoai che mảnh vườn.
*
Chị em nô nức đặt vòng
Hoa mồ liệt sĩ tỏ lòng biết ơn
hoặc
Chị em mặc váy đánh cầu
Lông bay phơ phất trên đầu các anh
*
Có khi cái tên được ngắt làm đôi, như câu thơ ngợi khen cậu Nguyễn Trùng Dương đã oanh liệt chiếm giải đô vật trong một hội xuân ở tỉnh Bắc Ninh:
*
Bắc Ninh có cậu Nguyễn Trùng
Dương vật khỏe quá cả vùng thất kinh

2) Thêm hay bớt, hoặc đổi dấu ở những chữ phải hiệp vần trong thơ để câu thơ trở nên hài hước và mang dụng ý châm chọc, rồi ghi bí chú bên dưới:

Liên xô rất đỗi tự hào
Anh Ga Ra Rỉn bay vào vũ tru

(bí chú: Ga ra rin bay vào vũ trụ)
hoặc
Mừng ngày mồng tám tháng ba
Chị em phụ nữ chúng ta vung lền
(bí chú: vùng lên)
hoặc
hoặc
Trung ương chỉ thị ba cùng
Đảng viên phải bám quần chùng nhân dân
*
Anh đi em ở lại nhà
Cửa mình em mở người ra kẻ vào
(bí chú: cửa nhà mình)
*
Má kề nòng súng thẳng đơ
Tay thuôn chị cứ bóp cò sướng chưa?
*
Hoan hô ông Nguyễn Văn Linh
Trước kia ghét Mỹ nay hình như thương
*
Bác Hồ có một con chim
Bác kêu Thị Định đi tìm cái lông

(bí chú: cái lồng)

Một thời gian sau, nhờ tài làm thơ, Bút Tre được chuyển từ đơn vị chiến đấu sang đội ngũ văn nghệ. Có một đêm khuya, nhà thơ đang nằm trong hầm của tổ văn nghệ thì bỗng có một chị nữ dân công khênh thùng đạn đến tiếp tế vì tưởng đó là hầm của bộ đội chiến đấu. Nói theo tiếng Bắc thì chị vào nhầm chỗ, còn theo tiếng Nam thì chị vào lộn. Bởi thế nhà thơ có câu:
*
Đọc hai câu thơ nêu trên, nhiều người quả quyết rằng vì xa quê đã lâu, nên nhà thơ đã quên mất nghĩa của chữ “hòm” ở trong Nam.
Đôi khi nhà thơ nổi hứng làm thơ ca tụng lãnh đạo, như những câu sau viết về ông Hồ:

Bác Hồ quả thật có kinh
Nghiệm trong sử sách có mình bác thôi

Và hai câu kế dành cho Lê Duẫn:

Trên rừng con khỉ đánh đu
Dưới thành Lê Duẫn mút cu chưa về

(bí chú: đi Moscou chưa về)

Rồi đến Trường Chinh:

Giỏi a đồng chí Trưỡng Chinh
Làm việc thì ít xuất … ngoại thì nhiều

Trong thời kỳ tầu bay Mỹ oanh tạc miền Bắc, thấy báo Nhân Dân ca ngợi chị em du kích dùng súng trường bắn rơi đến mấy chiếc B52, nhà thơ cảm phục quá bèn hạ bút:

Chị em du kích giỏi thay
Bắn máy bay Mỹ rơi ngay cửa mình

(bí chú: cửa nhà mình)

Đại loại, thơ in trong Tập Bút Tre là những bài độc đáo như thế. Tuy nhiên, khi tập thơ đến tay bộ trưởng văn hóa Tố Hữu thì định mạng đã an bài đối với Bút Tre. Vốn là người hay ganh ghét tài năng kẻ khác, ông Tố Hữu bèn cất chức trưởng ty của Bút Tre và giao nhà thơ một chức vụ ngồi chơi xơi nước kém bổng lộc ở viện Bảo Tàng. Bị ức chế, Bút Tre đến gặp ngài bộ trưởng để làm cho ra nhẽ nhưng Tố Hữu không tiếp. Phẫn uất, Bút Tre đành sang dinh chủ tịch để khiếu nại với ông Hồ. Ngồi đợi cả buổi cũng không thấy ông Hồ đâu, mãi sau mới có người cận vệ mang ra cho nhà thơ mảnh giấy có hai câu ông Hồ viết:

Hôm nay về viện Bảo Tàng
Cũng là công tác cách màng giao cho

(bí chú: cách mạng)

Cứ theo lẽ thường thì Bút Tre phải ghét bác lắm mới phải vì không những bác không tiếp mình mà còn cuỗm, tức mượn đỡ, cách làm thơ độc đáo của mình. Tuy nhiên, là người đầy lòng bao dung, nhà thơ không lấy thế làm phiền hà mà vẫn kính trọng bác như trước. Vì vậy, khi bác lên đường theo tổ tiên Mác, Lê, nhà thơ bèn viết tặng hương hồn bác hai câu:

Bác Hồ ta thật vẻ vang
Đang từ khỏe mạnh … chuyển sang … từ trần

Nghe quả là vẻ vang thật.

Chưa hết, ngày nhà nước cho bác vào an nghỉ ngàn thu ở bến Ba Đình rồi bắt thiên hạ vào thăm viếng, nhà thơ viết thêm hai câu nữa:

Đường vào lăng bác âm u
Chị em bộ đội dở mu ra chào
(bi chú :dở mũ)

Quả thật, qua mồm miệng của nhân dân, ông Bút Tre dân gian là một nhà thơ độc đáo, vượt xa ông Bút Tre trưởng ty văn hóa thuở xưa rất nhiều.
Ảnh hưởng của thơ Bút Tre
Có thể nói thơ của ông Bút Tre Đặng Văn Đăng là nguyên nhân khiến dòng thơ Bút Tre được phát sinh nhưng người khai sáng và phát triển dòng thơ này không phải là Bút Tre mà chính là nhân dân. Ngày ông Đăng còn sống, sau khi một một số câu thơ Bút Tre dân gian được phổ biến trong quần chúng, một nhà báo tại Việt Nam tên Ngô Quảng Nam đến phỏng vấn ông với dụng ý minh oan cho ông trước đảng và nhà nước. Khi nghe nhắc đến các câu thơ đang được truyền khẩu, ông Đăng lộ vẻ buồn bã bảo “Oan tớ hơn oan Thị Kính”.
Cho đến hôm nay, trường phái Thơ Bút Tre đã lan rộng ra cả nước. Có thể nói hầu như bất kỳ một người làm thơ nào, dù tài tử hay chuyên nghiệp như nhà thơ Nguyễn Duy, cũng đã hơn một lần bước vào cõi thơ Bút Tre sáng tác dăm ba câu, trước để mua vui, sau là châm biếm giới cầm quyền.
Trong vài năm qua, thỉnh thoảng, chúng ta lại nghe hoặc đọc được đôi ba câu thật hóm hỉnh như:

Cùng vào lăng bác đi cầu
Nguyện cho thân quyến vừa giầu vừa sang

hoặc

Bốn ông chung một a lòng
Lợn ngồi chễm chệ bên thùng bia hơi

hoặc như lời các cô cậu sinh viên ngồi chit-chat với nhau qua điện toán:

Email anh viết thật bay
Bướm em mong đợi cả ngày lẫn đêm

Có một giai thoại thơ Bút Tre liên hệ đến nhà thơ Bùi Giáng khá thú vị đã được đồn đãi như sau:
Sau biến cố tháng tư năm 75, các văn nghệ sĩ miền Nam người thì đã vượt biên, người bị cầm tù. Một trong số những người ở lại mà không phải chịu cảnh tù tội là nhà thơ Bùi Giáng. Ông không bị bắt vì là người mang bệnh tâm thần. Nghe kể một hôm ông ghé trụ sở hội Nhà Văn ở thành Hồ chơi. Lúc bấy giờ nhà thơ Thu Bồn, một ủy viên ban chấp hành hội Nhà Văn Việt Nam, đang đứng trò chuyện với nữ sĩ Thu Ba, trông thấy ông bèn gọi lại bảo rằng:
- Nghe đồn ông có tài xuất khẩu thành thơ, làm một bài cho anh em nghe chơi.
Bùi Giáng gãi tai trả lời:
- Lâu quá tui không có làm thơ, quên mất cả rồi.
Thu Ba năn nỉ:
- Làm đại một câu lưu niệm đi mà. Bấy lâu chỉ kiến văn kỳ thanh hôm nay mới kiến diện kỳ hình ông đó.
Bùi Giáng cười móm mém:
- Nhưng tui làm dở, đùng có cười tui nghe!
Thu Bồn giục:
- Thôi mà đừng khiêm tốn nữa, không ai cười đâu.
Bùi Giáng tằng hắng một tiếng rồi đọc:

Thu Ba khen ngợi Thu Bồn
Thu Bồn cảm động sờ vai Thu Ba

Thu Ba nhăn mặt:
- Ý dà, ông làm thơ lục bát chi mà chẳng có vần có điệu gì hết trơn.
Bùi Giáng đáp:
- Thì sức tui chỉ có vậy, cô muốn thơ có vần thì kiếm chữ khác thay vào đi.
Thu Ba bỗng đỏ mặt hứ lên một tiếng. Bùi Giáng lại móm mém cười một cách ngây thơ rồi quay đi trước cái nhìn giận dữ của Thu Bồn.
Cũng xin kể thêm một câu chuyện chứng tỏ uy lực của trường phái thơ Bút Tre.
Người viết có một anh bạn vừa về thăm gia đình bà chị ruột ở Sài Gòn. Vốn là người sống mẫu mực, trong những ngày ở Việt Nam, anh không hề có ý định ghé đến những nơi thiếu lành mạnh. Tuy nhiên, một hôm đang rảo bước qua một quán hát Karaoke, anh bỗng bắt gặp một cô nhân viên của quán, mặt hoa da phấn đứng trước cửa, lúng liếng nhìn anh rồi đon đả mời chào:

Mời anh vào quán Kara
O.K. em đã mở ra sẵn sàng

Nghe câu thơ, anh khoái quá, bèn tặc lưỡi, theo cô vào quán hát đại vài ba bài. Khi ra về, anh tự nhủ một chút yếu lòng vì mấy câu thơ Bút Tre thì cũng đáng lắm chứ.
Như đã đề cập ở trên, một trong những đặc điểm của trường phái thơ Bút Tre là sự cưỡng bách vần điệu. Trên thực tế, Bút Tre không phải là người làm thơ đầu tiên phải ép chữ vì gặp trở ngại về vần. Thuở trước, dưới thời Tây Sơn, nhà nho Nguyễn Huy Lượng cũng vì không tìm được chữ hợp với cả ý lẫn vần cho một câu trong bài phú nổi tiếng “Tụng Tây Hồ Phú” nên đã phải viết như sau:

Sắc dờn dờn nhuộm thức lam xanh, ngỡ động bích nổi lên dòng lẻo lẻo
Hình lượn lượn uốn vòng câu bạc, tưởng vầng ngân rơi xuống mảnh nhò nhò

Khi đọc bài phú, người đọc phải hiểu rằng tác giả muốn viết “mảnh nho nhỏ”.
Một học giả nổi tiếng trong thời Pháp thuộc là ông Nguyễn Văn Vĩnh cũng đã có lần chứng tỏ là người cùng hội cùng thuyền với Bút Tre. Trong tập dịch Thơ Ngụ Ngôn La Fontaine, khi dịch bài “Le petit poisson et le pêcheur” (con cá nhỏ và người câu cá), vì bị bí vần, ông đã dùng một chữ khiến những bậc khả kính phải cau mày mà phì cười khi đọc. Bài thơ tiếng Pháp có những câu:

Petit poisson deviendra grand
Pourvu que Dieu lui prête vie;
Mais le lâcher en attendant,
Je tiens, pour moi, que c'est folie.

Các câu trên có nghĩa:

Con cá nhỏ một ngày kia sẽ lớn
Miễn là Chúa ban cho nó sự sống
Nhưng thả nó ra để chờ đợi
Theo ý tôi thật là điên khùng

Tuy nhiên ông Nguyễn Văn Vĩnh đã dịch như sau:

Miễn là cá sống dưới hồ,
Cỏn con cũng có ngày to kếch xù.
Nhưng mà cá đã cắn cu,
Thả ra, tôi nghĩ, còn ngu nào tầy.

Thì sao ai cũng thích nghe
Cứ nghe mà biết Bút Tre là cười
Bao nhiêu Bút Sắt mòn rồi
Bút Tre vẫn để cho đời nguồn vui

Cuối cùng, người viết xin nhắc lại một câu nói của ông Mác. Vâng, có lần ông ấy bảo: “Bao giờ nhân loại cũng tiễn đưa quá khứ một cách vui vẻ”. Phải chăng đó là lý do tại sao dòng thơ Bút Tre lớn mạnh đến hôm nay. Có vẻ dòng thơ ấy đang tận tụy (một cách vui vẻ) để cố làm tròn chức năng tiễn đưa một chế độ về miền quá khứ.
Có vẻ lắm đấy các ông Bút Tre dân gian của tôi ơi. Cố lên chút nữa đi mà !!!

Nguyễn Ngọc Bảo
11 tháng 1, 2006

Tài liệu tham khảo
- Ngô Quảng Nam, “Bút Tre, Thơ và Giai Thoại”, nhà xuất bản Văn Hóa Thông Tin, Hà Nội 1994.
- Hà Sĩ Phu, “Chia Tay Ý Thức Hệ”, loạt bài gửi từ trong nước ra hải ngoại, 1995.
- Ngô Tự Lập, “Ai Là Cha Đẻ của Thơ Bút Tre”, bài phổ biến trên hệ thống Internet.
*******
Yêu và ghét

yêu anh em nhủng nhẹo cười
ghét anh cái tính suốt ngày hay đi

yêu anh em sẽ lén nhìn
ghét anh ghét cả bóng hình sau lưng

yêu anh không nói nhiều lời
ghét anh em ghét suốt đời vậy thôi!!!!

yêu anh cái tính thật thà
ghét anh em lí chổi chà quét đi

yêu anh trí óc khôi hài
ghét anh sách dép wăn dày mặt anh

yêu anh giọng nói trong thanh
ghét anh mình mẩy hôi tanh wá trời

yêu anh tươi đẹp sáng ngời
ghét anh em ghét nữa lời ko trao!

Tình là gì ? chẳng có người nào giãi
Tình là chi ?cũng lắm kẻ ngu ngơ
Tình thiết tha hay tình chỉ hững hờ ?
Tình sáng suốt hay lu mờ tâm trí ?
Tình tranh chi để cho tôi ganh tỵ
Tình đến chi để tôi mộng tôi mơ
Tình hẹn chi để tôi đợi người chờ
Tình sao cách để tôi thương tôi nhớ
Tình ngăn chia để cho tôi lo sợ
Tình phụ chi để tôi hận tôi sầu
Tình ra đi để tôi lại thương đau
Tình trốn tránh để tôi rầu tôi chán
Tình ép tôi đến lừa người phản bạn
Tình buộc tôi theo vận mạng đẩy đưa
Tình cho đi thôi biết mấy cho vừa
Tình nhận lại tình thừa hay tình thất
Tình yêu ơi, trên đời tình mạnh nhất
Tình hy sinh tình chấp nhận thương đau
Tình tìm nhau dù biển rộng non cao
Tình thề hẹn đến bạc đầu chung thủy
Tình đồng tâm cảm thông thành tri kỹ
Tình vở tan đạo lý cũng ngữa nghiêng
Tình ấm êm hung dữ cũng hóa hiền
Tình hơn hẳn bạc tiền hay châu báu
Tình, chữ tình làm sao tôi hiểu thấu
Xin chị anh giãi hộ nghĩa chữ tình...............Hụngp

Tính cách trai 3 miền
Miền Bắc có lắm thằng điêu
Trong túi tiền nhiều nó bảo rằng không
Nghị quyết gì học cũng thông
Nói như thánh phán nhưng không làm gì.

Miền Trung có lắm thằng gian
Bảo ra cửa trước, chạy làng cửa sau
Nghị quyết nó thuộc từng câu
Nó chọn từng chữ bắc cầu để leo.

Miền Nam có lắm thằng tài
Nó tiêu như phá, nó sài như điên
Trong túi rủng rỉnh ít tiền
Đã có bà cả cưới liền bà hai
Nghị quyết nó học lai rai
Đến khi hỏi đến chẳng ai nhớ gì.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét