Giới thiệu tập
Men thơ
(Tiếp theo từ trang 52- 61)
( Phần trước: http://thotruonghd.blogspot.com/2015/05/gioi-thieu-tap-men-tho-tiep-theo-tu_4.html )Từ trang 52 - 61
Trang 52
TỰ THỌ
Ba bốn năm đà đủ bách
niên
Làn da hồng thắm, mắt còn
duyên
Chân đi thoăn thoắt không
cần gậy
Sức mạnh tay khua tựa múa
quyền
Tai nghễnh không màng bàn
thế sự
Mắt tinh không ngoạn chốn
bon chen
Phơ phơ đầu bạc không đeo
kính
Mấy mụ xồn xồn nức nở
khen./.
****************************************************
* Hải Thăng làm bài này
khi mới bước vào tuổi sáu sáu, nghĩa là ba mươi bốn năm nữa mới đủ một trăm.
Trang 53
TỰ ĐIẾU
Hỡi... ơi!... Cái lão Hải
Thăng ơi!
Mi đã ra đi hết một đời một
đời
Bạn hữi trẻ không quỷ nhớ
Già nua thơ phú chẳng ma
coi.
(Ơ!... Hỡi...)
Công danh đá cuội vùi
sông cả
Sự nghiệp dã tràng lấp biển
khơi
Ơ!... Hỡi!... Tiếc thương
thằng đoản mệnh
Suối vàng yên nghỉ... nhếch
môi cười./.
Hà Nội, tháng 8 năm 2050
Trang 54
NƠI ẤY GIAO THOA
Mây bạc giăng khuất trời
Đất mờ sương trắng phủ
Người cách trời bao xa
Cách đất màng nước mỏng
Mặt trời chưa xuyên thủng
Lớp mây che kín trời
Lớp sương phủ kín đất
Người thấm đẫm mồ hôi
Sương ẩm lần áo mỏng
Mồ hôi tràn ướt da
Nơi giao thoa của đất
Hay của cuộc đời ta./.
Trang 55
TRĂN TRỞ
Không gian chưa tỏa ánh
bình minh
Bàng bạc sương bay cảnh
thái bình
Vương vãi đâu đây vài nỗi
nhớ
Rắc sầu muôn dặm chút tơ
tình
Éo le cách trở duyên Ngưu
- Chúc
Hờ hững đôi nơi phận
chúng mình
Âu thế cũng là do định mệnh
Thôi đành lỡ hẹn với ba
sinh./.
Trang 56
ĐẾN CHÙA TÂY PHƯƠNG
Thăm bạn nơi xa bị lạc đường
Phật đưa tôi đến chùa Tây
Phương
Đỉnh cao dáng đứng vờn
mây trắng
Sườn dốc đường lên phảng
phất sương
Hòa quyện đất trời cùng
gió núi
Thả hồn phật tử với trầm
hương
Linh thiêng, đắc địa ngôi
chùa cô
Lưu mãi trong lòng khách
thập phương./.
Trang 57
GIẢ SAY
Tớ chẳng bao giờ uống rượu
say
Nhưng trông lướt khướt suốt
đêm ngày
Đảo điên thế sự nhường
thiên hạ
Tranh ghế đoạt quyền mặc
bọn bay
Tham những, ô dù bầy mọt
nước
Buôn quan bán tước lũ sói
cầy
Trong tim dòng máu đang
còn đỏ
Thưa với tiền nhân: Liệu
có hay./.
Trang 58
RƯỢU NGÔ BẮC HÀ
Bản Mông rộn rã tiếng xay
ngô
Áo váy em xoay, lững lững
lờ
Ngô đỉnh núi cao, nước suối
Dế
Rượu ngô Bản Phố gợi hồn
thơ./.
RƯỢU SÁN LÙNG
Thóc nương vào sữa, nước
Pò Sèn
Thảo dược, cao lương trộn
ủ men
Cô gái người Dao gầy bếp
lửa
Sán Lùng nồng thắm đượm
tình em./.
Trang 59
RUỢU VÀ EM
Rượu vào thơ ngẩn ngơ say
Lâng lâng hứng gió, kêu
mây ngó trời
Em vào thơ ngẩn ngơ cười
Thôi trăng gió, bỏ đất trời
ngắm em./.
RƯỢU VÀ NỤ CƯỜI
Rượu đời anh uống trăm
ngàn vại
Mà chửa một lần say với
ai.
Em rót nụ cười vào hũ rượu*
Cho anh nghiêng ngả suốt
canh dài./.
*******************************************************
(*) Ý thơ Hồ Nhật Thành
Trang 60
LẠ QUEN
BẮC BỘ
Rượu tăm nút là quê nhà
Bố mời, anh nói thật thà
không quen!
Đến khi anh cưới được em
Nâng ly đối tửu - Bố khen
anh tài./.
Xị rượu đế, quả xoài xanh
Cha cùng anh nhậu tàn canh - Tâm đầu
Cha say trước, anh xỉn sau
Biết không em đợi, lòng sầu hỡi anh!
Trang 61
RƯỢU LA
PÁN TẨN
Thóc nương, men lá gia
truyền
Nước trong hang đá; lên
men dâng đời
Về La Pán Tẩn mình ơi!
Nhâm nhi rượu thóc, với
người trong Sương./.
****************************************************
* La Pán Tẩn thuộc huyện
Mù Cang Chải, tỉnh Yên Bái; nơi đây sương mù bao phủ quanh năm. Hệ thống ruộng
bậc thang ở đây là một kỳ quan đã được xếp hạng danh thắng quốc gia.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét