GIỚI THIỆU TẬP THƠ
QUÊ
HƯƠNG
(Trang thơ HƯƠNG SẮC TÌNH QUÊ)
Bài 1
Phần I: Lễ hội
(Trang thơ HƯƠNG SẮC TÌNH QUÊ)
Xuất thân từ một gia đình nghèo thành phần - Bần nông.
Khởi nghiệp bằng một nghề lao động nặng nhọc - Công nhân.
Lớn lên một tý nữa chuyển sang nghề cầm súng, vừa nặng nhọc vừa gian khổ hy sinh và cực kỳ nguy hiểm - Bộ đội
Ở chiến trường về hậu phương mang một vài vết thương xoàng - Thương binh
Sau nhiều năm dùi mài kinh sử may mà đỗ đạt trở thành kỹ sư và trở thành công chức chuyển sang lao động trí óc - Văn phòng.
Đúng sau mươi tuổi không thừa, không thiếu một ngày - Về hưu.
Các quan thì sợ hẫng hụt - Sinh ra ốm yếu còn mình thì sợ không phải suy nghĩ nữa óc sẽ ỳ - Thế là mình tập làm thơ (Còn vài lý do nữa).
Kết quả sau tám năm nghỉ hưu khi ra đường họ vẫn hỏi mình: Ông sắp nghỉ hưu chưa? - Mình mỉm cười trả lời: Còn lâu ông ạ!!!!!! (Nói dối tý)
Thế là mình không hẫng hụt, óc không ỳ, vẫn vui vẻ khỏe ra - Hà hà thành công đấy chứ.
Xin giới thiệu với các bạn tập thơ QUÊ HƯƠNG tôi viết năm 2010 nhé! Mời các bạn xem nếu không hay thì góp ý nhé.
Xin chân thành cám ơn.
Thân ái!
Hải Thăng
Xin chân thành cám ơn.
Thân ái!
Hải Thăng
Bài 1
Hội làng Phương Điếm
Phần I: Lễ hội
Tiếng trống hội vang dồn
muôn ngả,
Tiếng trống chèo rộn rã làng quê;
Đi đâu ta cũng nhớ về
Tháng tám, hai bẩy hội quê, hội làng(1).
Nguyễn Chế Nghĩa(2)
vị quan thao lược,
Cùng nhà Trần dẹp giặc Nguyên Mông;
Lẫy lừng vang dội chiến công,
Sử xanh muôn thủa, non sông trường
tồn.
Dân làng nhớ công ơn
danh tướng,
Xây đình thờ, tôn đức Thành Hoàng(3)
Di tích sạch đẹp, khang trang
Nhà nước xếp hạng cấp bằng Quốc gia(4)
Thỏa ước nguyện dân ta
mong đợi
Chùa Phúc Hưng vừa mới xây xong
Tốt đời, đẹp đạo sáng trong
Dân làng, Phật tử một lòng chung vui
Mùa
lúa mới Đạo - Đời mở hội
Mùi rơm thơm hương nội gió đồng
Công việc đồng áng vừa xong
Nắng vàng ruộm nắng, trải đồng heo may
Chõ
xôi mới thơm bay ngào ngạt
Hạt gạo quê đượm nét thanh tao
Lễ nghi không có là bao
Tâm thành, lễ mọn xiết bao nghĩa tình
Người
quê nặng nghĩa tình sau trước,
Nén hương thơm xin được tỏ lòng:
Kính dâng lên Đức Thành Hoàng,
Kính dâng Đức Phật muôn vàn từ bi.
Ngày
lễ hội, dân đi đón rước,
Rước Thành Hoàng về chốn đình chung;
Đoàn đi trống dục, cờ rong,
Kiệu xe, ngựa giá nức lòng xóm thôn.
Ngày hội mở, tâm hồn thanh thản,
Người cao niên chăm chút khói hương,
Đón chào qúy khách thập phương,
Tăng ni, Phật tử hành hương viếng
chùa.
Làn Quan họ đón đưa khách quý,
Đoạn chèo vui tỏ chút tình quê;
Thập phương khách trở ra về,
Còn lưu luyến mãi tình quê đậm đà.
Phần II: Vui hội
Niềm vui đến mọi nhà, mọi xóm,
Trẻ
tung tăng khắp chốn cùng nơi,
Trẻ
già, trai gái vui cười,
Trẻ
chơi cùng trẻ, già vui cùng già.
Người ưa thích chọi gà(6)
truyền thống,
Tấm
tắc khen những giống gà nòi;
Vít
cổ, khoá cánh, tuyệt vời,
Tung
cao chân, đá lật người đối phương.
Thừa cơ ép cùng đường đối thủ,
Áp
sát vào đánh cú độc chiêu,
Mổ
mắt, chân đạp trúng diều;
Đối
phương thất thế, biết điều: Xin thua.
Chủ gà thắng hò la sung sướng,
Ôm
gà về vẫn tưởng nằm mơ,
Bõ
công ngày tháng đợi chờ,
Đến
hội thi hưởng phút giờ vinh quang.
Cầu kiều bắc làn làn mặt nước,
Lắc
lư theo từng bước chân đi,
Xểnh
chân một tí một ti,
Ngã
nhào xuống nước, người đi ướt dầm.
Tiếng cười nói ầm ầm bốn phía,
Trai
làng đua bắt vịt dưới ao,
Reo
hò tỏ chí anh hào,
Người
bắt được vịt, giơ cao: “Thắng rồi”.
Trong sân đình, liên hồi trống thúc,
Kỳ
thủ cờ lưng thắt lụa đào,
Điêù
quân tiến trước, lùi sau,
Pháo
xe hộ tống, tốt đầu lập công.
Bàn cờ tướng tương phùng đấu trí,
Đập
niêu trò thuần tuý vui cười.
Người
chơi bịt mắt từ ngoài,
Dậm
dò tiến lại, gậy dài đập niêu.
May mà đập được niêu có thưởng,
Người
không may đập trúng niêu không;
Niêu
vỡ nước bắn tứ tung,
Người
xem cười rộ, ngại ngùng người chơi
Kéo
co là trò vui đồng đội,
Trai
trong làng tụ hội đua tài;
Tràn
trề sức sống đương trai,
Thắng
thua cốt ở lòng người đồng tâm.
Ngoài
đường treo đèn lồng đỏ rực,
Các
trò chơi náo nức lòng ai,
Ném
vòng vào các cổ chai,
Bắn
cung, câu cá ... đua tài khéo tay.
Trẻ say sưa vòng quay đoán giá,
Các
cụ vui bài tập dưỡng sinh.
Ngày
vui thêm đậm nghĩa tình,
Cầu
lông giao hữu, xã mình xã bên.
Màn đêm xuống ánh đèn rực sáng,
Làn
điệu chèo ca áng thơ hay,
Chầu
văn phách điểm mê say,
Dùng
dằng quan họ, đêm ngày ở đi.
Trò
vui suốt ba ngày lễ hội,
Người
với người phấn khởi chung vui.
Khen
thay trăm sự ở người,
Khéo
bày trò để thêm vui hội làng.
Phần III: Nghĩ suy
ngày hội
Ngày hội mở muôn màu muôn vẻ,
Nhắc
nhở đàn con trẻ ghi ân;
Công
ơn các vị tiền nhân,
Có
công giữ nước, vì dân vì đời.
Đình làng thờ nhân tài đất nước,
Bàn
gia tiên ghi đức dưỡng sinh;
Khói
hương tỏ chút thịnh tình,
Công
cha nghĩa mẹ, sinh thành cháu con.
Phải đâu có vàng son mới được,
Sống
ở đời tình nghĩa trước sau;
Ngày
thu thơm ngát hương cau,
Xa
quê, ngày hội gặp nhau tâm tình.
Hiểu nhau thêm đậm tình làng xóm,
Người
xa quê gắn bó cùng quê;
Nhắc
nhau năm tới hội về,
Trước
là vui hội, sau về thăm nhau./.
Hà
Nội, tháng 12 năm 2009
Niềm vui đến mọi nhà, mọi xóm,
Ngày hội mở muôn màu muôn vẻ,
Chú dẫn
(Còn nữa)
(1) Ngày 27
tháng 8 hàng năm là ngày giỗ Đức Thành Hoàng làng: An nghĩa Đại vương Nguyễn
Chế Nghĩa, nhân dân thôn Phương Điếm lấy ngày đó làm ngày hội làng. Sau khi
chùa Phúc Hưng được xây dựng, Nhà Chùa kết hợp với ngày hội làng thành ngày hội
chung của khu di tích đình làng Phương Điếm và chùa Phúc Hưng.
(2) Nguyễn Chế
Nghĩa: Người làng Cối Xuyên, Gia Lộc, Hải Dương (Tương truyền ông quê ở Thanh
Hoá, sau khi được phong vương, ban lộc mới về Cối Xuyên). Ông là người có tài
võ nghệ lại làu thông binh pháp; được Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn thu nhận
làm gia tướng.
Tướng quân
Nguyễn Chế Nghĩa lập nhiều chiến công trong hai cuộc kháng chiến chống quân
Nguyên - Mông lần thứ hai và lần thứ ba; ông đã giết được hai tướng giặc là
Trương Ngọc và ABatXích. Ông được vua Trần Anh Tông yêu mến, gả con gái là công
chúa Nguyệt Hoa cho (Có tài liệu ghi là Ngọc Hoa) và được phong là An nghĩa đại
vương.
Khi ông mất
được nhân dân 82 làng thờ, tôn làm Thành Hoàng làng; từ thôn Đầu, xã Kiêu Kỵ,
huyện Gia Lâm, thành phố Hà nội đến làng Hội Xuyên (Làng Cuối), huyện Gia Lộc,
tỉnh Hải Dương. Phần lăng mộ tướng quân Nguyễn chế Nghĩa ở cánh đồng Tây - Bắc
làng Hội Xuyên (Làng Cuối) (Gần trường THCS và trường THPT thị trấn Gia Lộc),
nơi an nghỉ của danh tướng sau khi người qua đời năm 1341. ở đây còn có lăng
của công chúa Nguyệt Hoa, công tử Sùng Phúc (Con trai của.
tướng quân Nguyễn Chế Nghĩa) và lăng của
phụ mẫu tướng quân. Hàng năm đến ngày giỗ các làng thường tổ chức lễ rước trọng
thể tướng quân từ lăng về đình làng mình thờ phụng
(3) Đức Thành
Hoàng làng (Hay Thành Hoàng làng): Là vị thần được thờ trong các làng xã Việt
Nam . Trong phạm vi gia đình người Việt thờ Tổ tiên và vài vị thần như: Thổ
công, Táo quân, Thần tài...; còn ở phạm vi làng, xã thì thờ Thành Hoàng làng.
Thành Hoàng làng cai quản và quyết định phúc hoạ của làng đó.
(4) Đình làng
Phương Điếm (Tên cũ thôn Giỗ): Thờ phụng tướng quân Nguyễn Chế Nghĩa có công
chống giặc Nguyên - Mông thế kỷ thứ XIII và Tiến sỹ Đỗ Quang (Người dòng họ Đỗ
ở làng Phương Điếm) có công chống Pháp ở thế kỷ XIX. Đình cũ có quy mô lớn gồm:
2 toà, 13 gian và 7 gian từ đường, nhưng đã bị phá huỷ thời kỳ đầu kháng chiến
chống Pháp. Sau này nhân dân trong thôn đã góp công, góp của xây dựng lại 3
gian khá khang trang.
Trong năm 2010
dân làng tự quyên góp kinh phí xây dựng lại ngôi đình cho tương xứng với tầm
vóc của một di tích được Nhà nước xếp hạng.
Trước đây nhân
dân thôn Phương Điếm thường gọi là bông huê hay cây huê; kiêng gọi chữ hoa là
tên của công chúa Nguyệt Hoa vợ Thần hoàng làng Nguyễn Chế Nghĩa và kiêng gọi
đôi quang mà gọi là đôi gióng, để tránh tên tục Tiến sỹ Đỗ Quang. Cũng như
phong tục của người Việt thường gọi bố mẹ theo tên con trưởng kiêng gọi trực
tiếp tên tục. Về sau thế hệ trẻ bỏ tục kiêng kỵ này vì cho như thế là không cần
thiết.
Di tích được Nhà nước xếp hạng năm
1989
(5) Chùa Phúc
Hưng trước đây được xây dựng ở phía Bắc thôn Phương Điếm (Nay là khu bệnh viện
Đa khoa huyện Gia Lộc). Theo một số cụ có tuổi trong làng cho biết: Trong kháng
chiến chống thực dân Pháp nhân dân đã tự dỡ chùa để tiêu thổ kháng chiến(Cũng
có người cho là giặc Pháp phá để phát
quang tầm ngắm). Chuông chùa được cất giấu ở giếng
đình, khi khơi giếng tìm thấy và đang được lưu giữ tại chùa Phúc Hưng ngày nay.
Giếng đình nay không dùng nữa đã cải tạo thông với ao đình tạo cảnh quan đẹp
cho khu di tích Sau này nhân dân trong thôn tự quyên góp tiền của, bỏ công sức
xây dựng lại trên nền đất khác sát khu di tích đình Phương Điếm. Năm 2005 được
hội phật giáo quan tâm cử Đại đức Thích Thanh Hiền về trụ trì. Kết hợp
vốn đầu tư của hội phật giáo và quyên góp của nhân dân trong và ngoài địa
phương đã xây dựng lại rất khang trang. Hiện nay chùa mới xây dựng xong phần cơ
bản gồm: Chùa chính, nhà thờ tổ, đúc một chuông chùa nặng khoảng một tấn và một
số công trình phụ trợ khác. Nhà chùa còn tiếp tục tìm nguồn kinh phí xây dựng
tiếp một số hạng mục khác. Hiện nay công việc xây dựng chùa đang bước vào giai
đoạn cuối.
Chùa được lấy
tên cũ là chùa Phúc Hưng.
(6) Tương truyền khi đương thời tướng quân Nguyễn Chế
nghĩa rất ưa thích môn chơi chọi gà. (Còn nữa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét