22 tháng 1, 2016

Lưu giữ 2

Lưu giữ 2

Đào hoa gắn bó với làng thơ
Em ún tinh tươi quá mộng mơ
Sung vả đỏ lòng đâu khác nhỉ?
Trăm đường, vạn lối nghiệp văn thơ./.







Bàn giao RỒNG - RẮN
Ông: Thọ Trường
Hội viên tổ thơ cụm dân cư số 9 - P.Yên Phụ

Ơ! Kìa chào nhé năm mười hai
Sao lại ra đi chẳng một lời
Ừ! Dẫu đói nghèo và khủng khoảng
Cũng nên ngửng mặt để nhìn đời


Ơ! Này anh bạn năm mười ba
Anh đã đến rồi thật đấy a
Đọc đến tên anh nhiều kẻ ghét
Bởi chưng mê tín - Bói ra ma

Khuyến học
Ông: Thọ Trường
Hội viên tổ thơ cụm dân cư số 9 - P.Yên Phụ

Gió lành khuyến học đến muôn nhà
Nhắc nhở cháu con chớ bỏ qua
Tuổi trẻ luyện rèn vui học tập
Để sau đền đáp nghĩa ông cha


Lời dạy tiền nhân lẽ ở đời:
Cho con cái chữ mới nên người
Có nhân, có đức… Chuyên môn giỏi
Tổ quốc tiên rồng rạng sáng ngời../.

Hà Nội, tháng 4 năm 2013

Chuyện xóm, chuyện làng
Ông: Thọ Trường
Hội viên tổ thơ cụm dân cư số 9 - P.Yên Phụ

Đôi điều  kể lại chuyện làng tôi
Từ thủa ông cha xưa lắm rồi
Cái đói, cái nghèo đời cực nhọc
Bởi chưng thất học tạo ra thôi

Xin kể chuyện này ở xóm tôi
Có hai gia đình rất tuyệt vời
Long đong, lận đận lo từng bữa
Vẫn cố cho con học đến nơi

Cũng lại chuyện này ở xóm tôi
Cháu con lêu lổng thích rong chơi
Cậy cha chức lớn, không cần học
Tầm gửi thân leo, tiếng để đời

Ngày nay thôn xóm khác xưa rồi
Khuyến học đã về làng xóm tôi
Dòng họ, gia đình… vui hưởng ứng
Làng quê rạng rỡ nét tinh tươi./

Hà Nội, tháng 4 năm 2013




Mênh mông sông rượu tát khôn vơi
Gây chất men say lý sự đời
Ngẫm nghĩ lòng sầu mà chếnh choáng
Tỉnh say, say tỉnh ngả nghiêng trời.

Khi say
Thọ Trường

Hay thiệt là hay, 
Uống rượu say,
Nhìn cô hàng xóm tưởng vợ.

Nguy quá là nguy
Uống rượu ly bì
Quơ nhầm vợ bạn....

Rượu là rất vui
Rượu cũng là hạn./.

Chả lo già

Có lo thì cũng đã già rồi
"Nụ mướp, hoa cà" đã hết thời
"Giả nghé cưa sừng" vui tý tẹo
Bập bùng trống bỏi - Ghẹo đời chơi.
Thọ Trường


Có còn hợp gu?
Ghẹo chơi, trống bỏi vẫn bập bùng
Vui tí tẹo đi nghé còn sừng
Kẻo lại hết thời hoa cà, mướp
Tuổi già nó đến, nhảy tưng tưng !?

( Vui tí nhé HTH và bạn Blog thông cảm )
Nào có ghẹo ai - Ta ghẹo ta
Để cho vui tý lúc về già
Có còn hợp mốt không - Không biết!
Bạn có ưng thì - Ta với ta./.
(Hớ hớ vui tý cho khuây khỏa các bạn nhé)
Có bà ông chẳng phải lo già
Vẫn thấy trẻ trung tim hát ca
Hàng ngày thơ phú cùng bè bạn
Cơm nước gạo tiền chẳng lo xa
Trăm người, trăm vẻ lúc về già
Người thích thể thao, thích hát ca
Vướng cháu ta chơi Bờ lốc vậy
Gạo tiền, cơm áo - Chớ lo xa./.
Cám ơn Xa Vắng, độ này bận quá không lang thang vào thăm các bạn được, mong được đại xá khi nào rảnh sẽ thăm bạn sau nhé
Chào thân ái: Hải Thăng
Tuổi ta sáu chục đâu đã già
Vẫn thấy cuộc đời tươi như hoa
Bôn ba lên mạng tìm tri kỷ
Kết nghĩa tâm giao mãi đến già.
Nghèo mà trong sạch bao bạn quí
Sang giàu bất nghĩa bạn lánh xa.
Sắc son tình bạn luôn chung thủy
Là nguồn hạnh phúc mãi bên ta .
Chào bạn Hùng Hsmn!
Bài thơ thất ngôn của bạn thật hay; đặc biệt là hai cặp đối. Giá kể bạn đầu tư đôi chút để trở thành một bài thơ thất ngôn bát cú Đường luật thì hay quá.
Hiện đang bận quá chưa họa lại được khất bạn dịp khác.
Rất cám ơn bạn.
Thân ái: Hải Thăng
Có già mới đến sáu mươi thôi,
Nụ cà hoa mướp đã qua rồi.
Sáng chiều thư thái thăm cây cảnh,
Năm tháng ung dung ngẫm thế thời.
Anh ơi, mấy hôm nay công việc ở trường bận quá giờ TH mới sang chào anh được. Chúc anh luôn khỏe và vui.
"Nam tháng ung dung ngẫm thế thời"
Haha, thích nhất câu này
Chào Thanh Hoa!
Cuối năm học giáo viên bận là điều tất nhiên. Thế mà bạn vẫn giành cho tôi và Hung Hsmn một bài tứ tuyệt - Thật tuyệt. Đên nỗi Hung Hsmn phải có lời khen.
Mình và Hung Hsmn cám ơn Thanh Hoa nhé.
Chúc bạn vui và giải quyết tốt công việc cuối năm rồi lại giao lưu với nhau nhé.
Than ái: Hải Thăng
Chiều nghiêng đổ xuống cái già
Em nghiêng chiều tím đổ òa vào anh!
Vì "tiết kiệm là quốc sách hàng đầu" nên em xâu hai bài thơ 4 câu đáng yêu của anh vào một nhận xét đó.
"Chiều nghiêng đổ xuống cái già
Em nghiêng chiều tím đổ òa vào anh!"
Sợ quá anh chạy loanh quanh
Già không chạy được thôi đành đứng im./.
.
Thấy Blog của em đã xốn xang chưa.
Chúc em vui nhé
Thân ái: Hải Thăng

Nhí
Tre ngà ken chặt như nêm
Khẳng khiu tỏa những cành mềm vươn xa

      Mặc cho bão táp phong ba
Giang tay gầy guộc tre già ôm măng


   
 Trưa hè trời nắng chang chang
Vươn cao che mát, cho làng nghỉ ngơi
   Chiều về gió mát thảnh thơi
Xòe tay lá trải, mây trời trắng bong


    Xa quê những nhớ, cùng mong

Nhớ đàn cò trắng vít cong tre làng./.
Huy Liệu


Tỉnh để hận đời - Tỉnh đáng khinh./.
***
Câu này,nhiều người đọc kêu là:khó hiểu quá.
Ủa so lại về nguyên bản rồi! Cứ như ma!
Nhà tình báo tài ba - Sao em biết nhiều người kêu khó hiểu hỳ?
Em lý giải được anh phục!
Hý hý hý!
Tỉnh để ngẫm đời - Luôn phải tỉnh
Tỉnh nhìn thế sự - Tỉnh cần tinh
Tỉnh trơ, tỉnh tráo khi lừa đảo
Tỉnh chạy, tỉnh xoay lúc tử sinh
Tỉnh lách, tỉnh luồn buôn chức tước
Tỉnh tiền, tỉnh bạc lúc mua tình
Tỉnh trong lao lý - Tỉnh ngây dại
Tỉnh hèn lặng tiếng - Tỉnh đời khinh./.
_________
Lấy "râu ông nọ cắm đùi bà kia",hình nhu bài thơ hay hơn.
Tài lắm em HN ạ!
Hai câu đầu bài thơ là hay nhất.
Họa bài: Lá rụng
Trên blogger - Nguyệt Ánh

Bài xướng của Nguyệt Ánh
Lá rụng

Không gian vắng vẻ thật đìu hiu
Gío thổi từng cơn lá rụng nhiều
Sớm buổi trăng gầy khuya tĩnh mịch
Tàn canh nguyệt héo cảnh cô liêu                                     
Miên man nỗi nhớ lòng đau bớt   
Thổn thức niềm mong dạ  xót nhiều
Một mảnh hờn ghen chờ vĩnh biệt
Đêm trường buốt dạ mãi đăm chiêu.

Bài họa của Hải Thăng
Sau tháng ngày buồn
Chớm thu đâu có cảnh ĐÌU HIU
Lá vẫn còn xanh chửa RỤNG NHIỀU
Bàn bạc chuyện nhà khi TĨNH MỊCH
Xua tan lầm lỡ nỗi CÔ LIÊU
Chồng an ủi vợ lòng ĐAU BỚT
Con động viên cha giảm XÓT NHIỀU
Này mảnh hờn ghen chào VĨNH BIỆT
Tưng bừng hội ngộ hết ĐĂM CHIÊU./.

Bài họa của Hải Thăng
Nặng lòng
Đi vãn cảnh chùa

Chiều thu trong mát gió hiu hiu
Nhẹ bước dạo chơi vãn cảnh chiều
Chú tiểu quét chùa xua tĩnh mịch
Hồng nhan cười nói đuổi cô liêu
Vào chùa lễ phật lòng thành kính
Ra chốn chúng sinh đức rải nhiều
Chiều xế đường xa xin tạm biệt
Cõi thiền thanh thản hết đăm chiêu./.
Sầu
Lưa thưa xóm vắng cảnh đìu hiu,
Heo hút buồn tênh mỗi buổi chiều.
Rỉ rả côn trùng đêm tĩnh mịch,
Lẻ loi khắc khoải nỗi cô liêu.
Lầm lỡ một thời đau chẳng bớt,
Chuyện xưa nhớ lại xót xa nhiều.
Mơ mộng làm chi thôi giã biệt,
Thân mai vò võ nét đăm chiêu.
Qua đèo Đá Đẽo
Nguyễn Hải Định

Lên đèo
Chênh vênh sườn đá - Đá cheo leo
Khúc khuỷu trèo lên đến đỉnh đèo
Chợt nhớ đây là đèo Đá Đẽo
Tuột đỉnh trông trời - Dưới suối reo


Xuống khe
Trơ khấc một hòn đá chặn khe
Um tùm rêu phủ, nước phe phe
Tý hút hang sâu nguồn nước rỉ
Hai bờ cỏ mọc giữa là khe

Hải Thăng họa
Đèo khe
Leo đèo vất vả, tụt khe sâu
Thấy nước rỉ ra đã đục ngầu
Đá chặn, cây trùm không “Múc” được
Lại trèo Đá Đẽo có sao đâu
ĐÁ ĐẼO là tên một cái đèo
Là đèo ắt phải rất cheo leo
Phục cho các cụ xưa gớm thật:
Lên đỉnh coi thường chuyện đá đeo!
Đá Đẽo con đèo ở Quảng Bình
Gặp người nói lái mới tình tinh 
Ngày xưa các cụ ta ngay thẳng
Đâu có ranh ma như mấy anh
Trên đời có lắm cảnh để say...
Lướt khướt...liêu xiêu suốt đêm ngày
Mải mê tửu sắc...say cá độ
Ham chức tham quyền thấy cũng hay
Mê mải đua chen vòng luẩn quẩn
Bạc tiền ..tình ái...mộng cao sang...
Đỏ đen, nhân thế ..xoay vần mãi...
Bao người ngẫm lại.. cả cuộc say...?
Sang thăm anh thấy anh cứ vui và ngẫm nghĩ về cuộc đời theo cách nhìn của hiện thực phê phán thế này đúng là cười ra nước mắt rồi...! hii ! Em vẫn muốn chúc anh sức khỏe và nhiều niềm vui nhé anh HT !Em có gì không phải, trưởng bối bỏ qua nhé !
Chào KN!
Anh có biết uống Bia - Rượu đâu, tiếp khách uống ty tý cho khách uống thôi mà. Cũng như rượu bia anh còn giữ gìn nhiều thứ không cho say lắm. Ngược lại cái gì anh đã thích thì lại cho say luôn, say đến túy lúy ấy.
Em cứ thoải mái phê bình thơ anh, phê bình anh đi càng lôi được nhiều cái sai ra anh càng cám ơn và nếu phê bình sai anh cũng chỉ thanh minh thôi không giận gì đâu.
Có thế cuộc đời anh đầy oan trái, bất công mà vẫn giưa được thăng bàng vui vẻ như thế này chứ KN ơi. Đọc thơ anh em sẽ đầ dần ngộ ra đấy.
Bộc bệch với em đôi điều cho vui nhé.
Cám ơn KN và chúc em luôn hạnh phúc.
Thân ái: Hải Thăng.
Say
Hải Thăng

Say thì trăm vạn thứ gây say
Say rượu, say bia suốt cả ngày
Say bạc, say đề mơ phất lớn
Say tình, say nghĩa đức ân dày
Say thơ, say phú hồn mơ mộng
Say chức, say quyền dạ quắt quay
Say ngất, say ngây em có biết 
Say như đời chỉ để mà say./.


Giả say

Tớ chẳng bao giờ uống rượu say
Nhưng trông lướt khướt suốt đêm ngày
 
Đảo điên thế sự, nhường thiên hạ
 
Tranh ghế, đoạt quyền để bọn bay
Tham nhũng, ô dù sầu khó tả
 
Buôn quan, bán tước nói buồn thay
Trong tim dòng máu đang còn đỏ
 
Thưa với Tiền nhân liệu có hay./.

2 nhận xét:


TỰ VIẾNG
Nguyệt Ánh


Bia mộ Mộng Cầm dưới gốc thông
Bao năm trơ trọi bát nhang không
Bảng ghi thời khắc đang xuân thắm
Dấu ấn tuổi đời sớm lạnh đông
Nằm nơi hoang vắng đâu người viếng
Ăn chốn âm u chẳng kẻ trông
Thăm cô thiếu phụ nơi an nghỉ
Ngẫm nghĩ cuộc đời có hóa không./. 



Bài họa của Hải Thăng


CHỚ LỪA BỌN TỚ
Hải Thăng


Gan trời mua ở chợ rừng thông
Xào xáo, thơm ngon chén phải không
Sao dám viếng mình khi sắc thắm
Khói hương nghi ngút lúc chiều đông
Từ xa nghiêng ngó người đến viếng
Xem có ai thương, ai ngóng trông
Ơi hỡi! cô nàng thi sỹ trẻ
Chớ lừa bọn tớ: - Có nghe không./.
Câu cá giả buồn
Hải Thăng

Nghỉ hưu nhàn rỗi chả đi đâu
Bạn rủ đi câu để giải sầu
Rắc thính, khơi bèo nơi tối tối
Phao vàng, hơi trúc nước sâu sâu
Cá vào tăm nổi lên từng khúc
Nhanh chóng buông câu ở giữa bầu
Nhấp nháy, phao chìm nuôi ảo vọng
Cá năm mươi ký bõ công câu./.


Bài họa của Nhật Thành

Chớ tưởng bở*
Nhật Thành

Nghỉ hưu nhàn rỗi chớ đi đâu
Đừng nghĩ đi câu để giải sầu
Chui rúc bui bờ chi ngứa ngáy
Ao hồ dò dẫm biết nông sâu?
Cá chửa sủi tăm, đừng vội giật
Cước chưa đủ độ, chớ vút mau.
Khuyên ai đừng có nuôi ảo vọng
Cá năm mươi kí sẽ mắc câu!
************************************
* Hải Thăng đặt tên đầu bài họa


Bài họa của Anh Khuê 2012


Chớ viển vông
Anh Khuê

Ngồi buồn quanh quẩn chẳng đi đâu
Sắm cái cần câu để giải sầu
Bể rộng ngại đi e sóng lớn
Sông dài chùn bước sợ dòng sâu!
Vui lòng con trẻ cơm , rau , cá
Mát dạ vợ yêu nước , gạo , Dầu!( tiền )
Mong mỏi cá to chờ chẳng thấy!
Thôi đành “ móc túi “ nghĩ mà Rầu!
*************************************************
* Hải Thăng đặt tên đầu bài họa


Bài họa của Hướng Dương

Đi câu
Hướng Dương

Thú vui sao cứ phải tìm đâu
Một chiếc cần thôi khỏi nhớ sầu
Thong thả rời nhà vào ruộng cạn
Ung dung rẽ bến xuống sông sâu
Ngâm thơ đứng đợi chàng trôi béo
Nhắm rượu ngồi trông chú nhái bầu
Phao động mừng thầm tay vút nhẹ
Cá khôn biết tránh... chẳng ăn câu./.

Hải Thăng họa bài thơ nghèo của Nguyệt Ánh


Thơ Nghèo
Nguyệt Anh..

Túi rỗng nhà thơ đã chẳng tiền ! 
Nhiều người còn phán! cái thằng.. điên!
 
Vợ con tru tréo càng thêm mệt
 
Heo chó hét la cũng phát phiền
 
Bậm trợn ba hồi như lão quỷ
 
Hiền lành đôi lúc giống ông tiên
 
Thi nhân dệt chữ ai giàu có?
 
Sự nghiệp chưa gì ..tuổi quá niên!

Họa bài thơ TỰ VIẾNG trên blogger của Nguyệt Ánh


Bài của Nguyệt Ánh

TỰ VIẾNG
Nguyệt Ánh

Bia mộ Mộng Cầm dưới gốc thông
Bao năm trơ trọi bát nhang không
Bảng ghi thời khắc đang xuân thắm
Dấu ấn tuổi đời sớm lạnh đông
Nằm nơi hoang vắng đâu người viếng
Ăn chốn âm u chẳng kẻ trông
Thăm cô thiếu phụ nơi an nghỉ
Ngẫm nghĩ cuộc đời có hóa không./.
 


Bài họa của Hải Thăng

CHỚ LỪA BỌN TỚ
Hải Thăng

Gan trời mua ở chợ rừng thông
Xào xáo, thơm ngon chén phải không
Sao dám viếng mình khi sắc thắm
Khói hương nghi ngút lúc chiều đông
Từ xa nghiêng ngó người đến viếng
Xem có ai thương, ai ngóng trông
Ơi hỡi! cô nàng thi sỹ trẻ
Chớ lừa bọn tớ: - Có nghe không./.
Em sang thăm anh đây. Bên này lạnh lẽo lắm anh ơi. Đường đi lối lại không thành thạo, chán không biết đi đâu. Mưa buồn,gió lạnh. Anh sang bên yahoo đọc truyện ngắn mới đăng của em đi.
Em nhầm rồi đấy. Bên này cũng rất đông vui. Cũng như bên ấy mình có đến thăm họ thì họ mới tới thăm mình. Do mới mà chưa có thời gian thăm nhau nên thấy lạnh lẽo đó thôi.
Câu cá giải buồn
Hải Thăng

Nghỉ hưu nhàn rỗi chả đi đâu
Bạn rủ đi câu để giải sầu
Rắc thính, khơi bèo nơi tối tối
Phao vàng, hơi trúc nước sâu sâu
Cá vào tăm nổi lên từng khúc
Nhanh chóng buông câu ở giữa bầu
Nhấp nháy, phao chìm nuôi ảo vọng
Cá năm mươi ký bõ công câu./.


Bài họa của Nhật Thành

Chớ tưởng bở*
Nhật Thành

Nghỉ hưu nhàn rỗi chớ đi đâu
Đừng nghĩ đi câu để giải sầu
Chui rúc bui bờ chi ngứa ngáy
Ao hồ dò dẫm biết nông sâu?
Cá chửa sủi tăm, đừng vội giật
Cước chưa đủ độ, chớ vút mau.
Khuyên ai đừng có nuôi ảo vọng
Cá năm mươi kí sẽ mắc câu!
************************************
* Hải Thăng đặt tên đầu bài họa


Bài họa của Anh Khuê 2012


Chớ viển vông
Anh Khuê

Ngồi buồn quanh quẩn chẳng đi đâu
Sắm cái cần câu để giải sầu
Bể rộng ngại đi e sóng lớn
Sông dài chùn bước sợ dòng sâu!
Vui lòng con trẻ cơm , rau , cá
Mát dạ vợ yêu nước , gạo , Dầu!( tiền )
Mong mỏi cá to chờ chẳng thấy!
Thôi đành “ móc túi “ nghĩ mà Rầu!
*************************************************
* Hải Thăng đặt tên đầu bài họa


Bài họa của Hướng Dương

Đi câu
Hướng Dương

Thú vui sao cứ phải tìm đâu
Một chiếc cần thôi khỏi nhớ sầu
Thong thả rời nhà vào ruộng cạn
Ung dung rẽ bến xuống sông sâu
Ngâm thơ đứng đợi chàng trôi béo
Nhắm rượu ngồi trông chú nhái bầu
Phao động mừng thầm tay vút nhẹ
Cá khôn biết tránh... chẳng ăn câu./.
Họa thơ trên blog của NGOCTUYENCP

Cứ say
Ngọc Tuyền

Lạnh lẻo muôn chiều vẫn gió bay
Đông về thổn thức với mưa bay
Phòng không lệ rớt sầu năm tận
Gối chiếc châu rơi khóc tháng dài
Tiễn biệt hè thương đi cùng bạn
Vẩy chào thu nhớ bước với ai
Buồn tan chuyện nhỏ đừng lưu luyến
Rượu đắng tràn môi vẫn cứ say



Bài họa của Hải Thăng

Say
Hải Thăng

Say thì trăm vạn thứ gây say
Say rượu, say bia suốt cả ngày
Say bạc, say đề mơ phất lớn
Say tình, say nghĩa đức ân dày
Say thơ, say phú hồn mơ mộng
Say chức, say quyền dạ quắt quay
Say ngất, say ngây em có biết
 
Say như đời chỉ để mà say./.
Họa bài: Lá rụng
Trên blogger - Nguyệt Ánh

Bài xướng của Nguyệt Ánh
Lá rụng

Không gian vắng vẻ thật đìu hiu
Gío thổi từng cơn lá rụng nhiều
Sớm buổi trăng gầy khuya tĩnh mịch
Tàn canh nguyệt héo cảnh cô liêu                                    
 
Miên man nỗi nhớ lòng đau bớt  
 
Thổn thức niềm mong dạ  xót nhiều
Một mảnh hờn ghen chờ vĩnh biệt
Đêm trường buốt dạ mãi đăm chiêu.




Bài họa của Hải Thăng
Sau tháng ngày buồn

Chớm thu đâu có cảnh ĐÌU HIU
Lá vẫn còn xanh chửa RỤNG NHIỀU
Bàn bạc chuyện nhà khi TĨNH MỊCH
Xua tan lầm lỡ nỗi CÔ LIÊU
Chồng an ủi vợ lòng ĐAU BỚT
Con động viên cha giảm XÓT NHIỀU
Này mảnh hờn ghen chào VĨNH BIỆT
Tưng bừng hội ngộ hết ĐĂM CHIÊU./.

Bài họa của Hải Thăng
Nặng lòng
Đi vãn cảnh chùa

Chiều thu trong mát gió hiu hiu
Nhẹ bước dạo chơi vãn cảnh chiều
Chú tiểu quét chùa xua tĩnh mịch
Hồng nhan cười nói đuổi cô liêu
Vào chùa lễ phật lòng thành kính
Ra chốn chúng sinh đức rải nhiều
Chiều xế đường xa xin tạm biệt
Cõi thiền thanh thản hết đăm chiêu./.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét