22 tháng 1, 2016

lưu giữ 1

lưu giữ 1

VỀ GIÀ
Nhớ nhớ, quên quên cái tuổi già
Người người, như thế cứ chi ta
Ngày ngày trông cháu, bà sai vặt
Tháng tháng lĩnh lương, để nộp bà
Sớm sớm, tai nghe dàn “nhạc Pốp*”
Chiều chiều, mũi ngửi vị “thơm hoa**”
Trời trời, đất đất luôn vang động
Cháu cháu, ông ông váng cả nhà./. 
****************************************************
*Nhạc Pốp: Thể loại nhạc mới, có tiết tấu, âm thanh mạnh không hợp với tuổi già, ám chỉ tiếng khóc của các cháu
** Phỏng theo dân gian:
Rắm của cháu mình, mùi rắm quế
Nước đái cháu ta, vị nước hoa 

SAU THÁNG NGÀY BUỒN
Chớm thu đâu có cảnh ĐÌU HIU
Lá vẫn còn xanh chửa RỤNG NHIỀU
Bàn bạc chuyện nhà khi TĨNH MỊCH
Xua tan lầm lỡ nỗi CÔ LIÊU
Chồng an ủi vợ lòng ĐAU BỚT
Con động viên cha giảm XÓT NHIỀU
Này mảnh hờn ghen chào VĨNH BIỆT
Tưng bừng hội ngộ hết ĐĂM CHIÊU./.

Nặng lòng
ĐI VÃN CẢNH CHÙA
Chiều thu trong mát gió hiu hiu
Nhẹ bước dạo chơi vãn cảnh chiều
Chú tiểu quét chùa xua tĩnh mịch
Hồng nhan cười nói đuổi cô liêu
Vào chùa lễ phật lòng thành kính
Ra chốn chúng sinh đức rải nhiều
Chiều xế đường xa xin tạm biệt
Cõi thiền thanh thản hết đăm chiêu./.

CHỚ LỪA BỌN TỚ
Gan trời mua ở chợ rừng thông
Xào xáo, thơm ngon chén phải không
Sao dám viếng mình khi sắc thắm
Khói hương nghi ngút lúc chiều đông
Từ xa nghiêng ngó người đến viếng
Xem có ai thương, ai ngóng trông
Ơi hỡi! cô nàng thi sỹ trẻ
Chớ lừa bọn tớ: - Có nghe không./.

SAY
Say thì trăm vạn thứ gây say
Say rượu, say bia suốt cả ngày
Say bạc, say đề mơ phất lớn
Say tình, say nghĩa đức ân dày
Say thơ, say phú tình mơ mộng
Say chức, say quyền dạ quắt quay
Say ngất, say ngây em có biết
Say như đời chỉ để mà say./.

Tỉnh
Tỉnh để ngẫm đời - Luôn phải tỉnh
Tỉnh nhìn thế sự - Tỉnh cần tinh
Tỉnh trơ, tỉnh tráo khi lừa đảo
Tỉnh chạy, tỉnh xoay lúc tử sinh
Tỉnh lách, tỉnh luồn buôn chức tước
Tỉnh tiền, tỉnh bạc lúc mua tình
Tỉnh trong lao lý - Tỉnh ngây dại
Tỉnh để hận đời - Tỉnh đáng khinh./.

GIẢ SAY
Tớ chẳng bao giờ uống rượu say
Nhưng trông lướt khướt suốt đêm ngày 
Đảo điên thế sự, nhường thiên hạ 
Tranh ghế, đoạt quyền để bọn bay
Tham nhũng, ô dù sầu khó tả 
Buôn quan, bán tước nói buồn thay
Trong tim dòng máu đang còn đỏ 
Thưa với Tiền nhân liệu có hay./.

SAY TỈNH - TỈNH SAY
Buồn ngủ ngả lưng bãi cỏ may
Khinh trời, miệt đất, kệ mây bay
Hoang sơ cỏ dại hương thoang thoảng
Sương lạnh, canh khuya ngáp ngắn dài
Đêm đã tàn canh sao hở gió
Cuộc vui đã giã có còn ai
Vui thú chi đâu mà lưu luyến
Rượu có còn không để lại say./.

SAY BẠC
Uống rượu một mình vẫn cứ say
Lâng lâng, ảo vọng suốt đêm ngày
Điều cha dậy bảo nghe thoang thoảng
Lời mẹ khuyên can để gió bay
Vài tỷ cá banh đời cóc đổi
Vài trăm đề đóm vận chưa thay
Nhà tan, cửa nát, mang thân nợ
Bất hiếu… ham chơi… - Hỏi có hay

 





VỀ GIÀ
Nhớ nhớ, quên quên cái tuổi già
Người người, như thế cứ chi ta
Ngày ngày trông cháu, bà sai vặt
Tháng tháng lĩnh lương, để nộp bà
Sớm sớm, tai nghe dàn “nhạc Pốp*”
Chiều chiều, mũi ngửi vị “thơm hoa**”
Trời trời, đất đất luôn vang động
Cháu cháu, ông ông váng cả nhà./. 
****************************************************
*Nhạc Pốp: Thể loại nhạc mới, có tiết tấu, âm thanh mạnh không hợp với tuổi già, ám chỉ tiếng khóc của các cháu
** Phỏng theo dân gian:
Rắm của cháu mình, mùi rắm quế
Nước đái cháu ta, vị nước hoa 

SAU THÁNG NGÀY BUỒN
Chớm thu đâu có cảnh ĐÌU HIU
Lá vẫn còn xanh chửa RỤNG NHIỀU
Bàn bạc chuyện nhà khi TĨNH MỊCH
Xua tan lầm lỡ nỗi CÔ LIÊU
Chồng an ủi vợ lòng ĐAU BỚT
Con động viên cha giảm XÓT NHIỀU
Này mảnh hờn ghen chào VĨNH BIỆT
Tưng bừng hội ngộ hết ĐĂM CHIÊU./.

Nặng lòng
ĐI VÃN CẢNH CHÙA
Chiều thu trong mát gió hiu hiu
Nhẹ bước dạo chơi vãn cảnh chiều
Chú tiểu quét chùa xua tĩnh mịch
Hồng nhan cười nói đuổi cô liêu
Vào chùa lễ phật lòng thành kính
Ra chốn chúng sinh đức rải nhiều
Chiều xế đường xa xin tạm biệt
Cõi thiền thanh thản hết đăm chiêu./.

CHỚ LỪA BỌN TỚ
Gan trời mua ở chợ rừng thông
Xào xáo, thơm ngon chén phải không
Sao dám viếng mình khi sắc thắm
Khói hương nghi ngút lúc chiều đông
Từ xa nghiêng ngó người đến viếng
Xem có ai thương, ai ngóng trông
Ơi hỡi! cô nàng thi sỹ trẻ
Chớ lừa bọn tớ: - Có nghe không./.

CỨ THƠ ĐI!
Ba trợn, văn hoa vẫn thích tiền
Hết ngân quẫn chí Bụt còn điên
Bếp tàn không gạo - E mền mệt
Vách nát, nhà xiêu - Chắc phiến phiền
Thơ phú thi ca đâu nhá đặng
Ngày đêm, ngâm vịnh cóc lên tiên
Một điều sướng nhất: Trộm không đoái
Bởi nghiệp văn chương đã lắm niên(*)
***************************
(*) “Muốn cho trộm chẳng đến nhà
Đề vào trước cửa đây là nhà thơ”
(Chả biết của ai - xin lỗi)

CHỚ LỪA BỌN TỚ
Gan trời mua ở chợ rừng thông
Xào xáo, thơm ngon chén phải không
Sao dám viếng mình khi sắc thắm
Khói hương nghi ngút lúc chiều đông
Từ xa nghiêng ngó người đến viếng
Xem có ai thương, ai ngóng trông
Ơi hỡi! cô nàng thi sỹ trẻ
Chớ lừa bọn tớ: - Có nghe không./.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét