22 tháng 1, 2016

LƯU GIỮ

LƯU GIỮ


ĐỘC ẨM
Bánh chả thơm ngon, chè Thái nguyên
Chỉ hèm một nỗi thiếu người hiền
Điện đi các ngả mời thân hữu
Chúng nó chối từ: ”Bận kiếm tiền”

Nghỉ hưu hãy hưởng thú an nhàn
Quàng cổ làm chi hỡi các quan
Chúa Chổm xuống âm là hết nợ
Vua Ngô xuông đó cũng "hoa tan"

Tham tiền cho lắm chả yên thân
Quay quắt bao phen vía rụng dần
Mấy bận hầu  tòa vương pháp lý
Sao bằng thằng tớ - Chức thường dân

Không đến bởi ta - Chức thứ dân
Thôi đành độc ẩm - Luận đôi vần
Tiền trời, thóc đống nhiều vô kể…
Chớ có mắt hoa các "Đại nhân"./.

Vô tích sự
 Trường Thọ

1. Nhận diện:

+ Nhà Thơ:
Cành lá ve vẩy bên đàng
Miệng luôn lảm nhảm rõ ràng nhà thơ

+ Nhà báo:
Cổ vai lủng lẳng đồ nghề
Lấc lơ, lấc láo đúng nghề nhà bao(Báo)

+ Nhà văn:
Tác phẩm viết chẳng ra gì
Ngoắt ngoa chê bạn đích thì(Thị) nhà văn

2. Thơ ca, báo chí, văn chương

Nhà thơ, nhà báo, nhà văn
Cả ba nhà ấy chả cần nhà nao(nào)


Nhà thơ rặt viết tào lao
Bán không, cho chẳng thằng nào xem cho
Thôi đành bóp bụng nằm co
Giành tiền ăn để in thơ đem biều(Biếu)

Nhà báo thì độc nói liều
Tiền vào lại viết nhừng điều hay hay
Mói xoi ở chỗ dân cày
Còn chỗ quan thầy thì ỉm ìm im

Nhà văn tác phẩm khó tìm
Tham luận, bình luận xỏ xiên nặng mùi
Xin mời đồng nghiệp cùng xơi
Ăn vào đau bụng lại ngồi chữa bênh(Bệnh)

Bao giờ cách mạng nhân văn
Cho đi cải tạo để dân được nhờ./.


Quá điệu đàng
Hải Thăng

Cu Cường hay nghịch, lại hay đùa
Hộp lạc của ông cứ thế khua
Va nhẹ vào đầu cu cậu Tít*
Ông trêu - Cu Tít mới khóc òa


Tưởng cháu khóc là làm nũng ông
Thế mà nức nở có buồn không
Ông ôm lấy cháu: Ông xin lỗi
Cháu lại nhoẻn cười vui với ông./.         

Hà Nội, tháng 12 năm 2011
********************************************************
* Tít là em trai của Cường       

Giả say
 Hải Thăng

Tớ chẳng bao giờ uống rượu say
Nhưng trông lướt khướt suốt đêm ngày 
Đảo điên thế sự, nhường thiên hạ 
Tranh ghế, đoạt quyền để bọn bay
Tham nhũng, ô dù sầu khó tả 
Buôn quan, bán tước nói buồn thay
Trong tim dòng máu đang còn đỏ 
Thưa với Tiền nhân liệu có hay./.


Ba cái mông

 Hải Thăng

(Nhân đọc bài: “Mông” của Ma Mí Mèn trên Tạp chí Văn nghệ Quân đội)

Mông rau, mông vịt, mông hàng....
Là loại làng nhàng, thiệt hại không to.
Mông văn cùng với mông thơ,
Là loại có học ngu ngơ quá trời.
Mông doanh nhân trẻ có tài,
Và mông chính trị hại đời, hại dân./.

Hà Nội, Tháng 9 năm 2010


Hai bài thơ yêu và ghét
Hải Thăng

Tôi muốn làm hai bài thơ yêu và ghét
Hai nguồn tình cảm trái ngược nhau
Một bên yêu – Yêu thắm thiết tình sâu
Một bên ghét – Ghét cay ghét đắng


Tôi bắt đầu viết bài thơ yêu đằm thắm
Viết được mấy câu, rồi không thể viết được thêm
Phải chăng đời vắng những tình cảm êm đềm
Để  oán hận, lọc lừa … ngự trị

Tôi chuyển sang bài thơ ghét mà trong lòng ủy mỵ
Mà ý thơ cứ ào ào như thác giữa mùa mưa
Vắng yêu thương nên ghét có thừa
Hoàn thành bài ghét mà lòng còn bừa bộn quá.

Ngẫm lại cuộc đời mà thấy sao là lạ
Ghét yêu, yêu ghét như trái ngược giữa dòng đời
Như âm thịnh dương suy hay âm suy dương thịnh
Mà không trái ngược trong tình cảm con người

Cứ tự suy trong tâm tưởng bản thân tôi


Không say
Hải Thăng

Buồn ngủ ngả lưng bãi cỏ may
Khinh trời, miệt đất, kệ mây bay
Hoang sơ cỏ dại hương thoang thoảng
Sương lạnh, canh khuya ngáp ngắn dài
Đêm đã tàn canh sao hở gió
Cuộc vui đã giã có còn ai
Vui thú chi đâu mà lưu luyến
Rượu có còn không để lại say./.

Say tỉnh - Tỉnh say
Hải Thăng

Buồn ngủ ngả lưng bãi cỏ may
Khinh trời, miệt đất, kệ mây bay
Hoang sơ cỏ dại hương thoang thoảng
Sương lạnh, canh khuya ngáp ngắn dài
Đêm đã tàn canh sao hở gió
Cuộc vui đã giã có còn ai
Vui thú chi đâu mà lưu luyến
Rượu có còn không để lại say./.

Sự đời
 Hải Thăng


Ta chửa say đâu - Nghĩ sự đời
Cúi đầu suy ngẫm - Lẽ đầy vơi
Xem ra thế cuộc - Như bánh vẽ
Vô thực, hư vô - Trò trẻ chơi./.


Giao lưu trên Inernet
Hải Thăng

Giao lưu bờ lốc* để vui chơi
Tơ nét** tù mù giấu tuổi đời
Nhắm mắt cưa sừng làm nghé ngọ
Mình mình tớ tớ tạo nguồn vui./.

**************************************
*Bờ lốc: Blogger
**Tơ net: Internet





HT nghiền ngẫm sự đời...
Rồi đem bộc bạch vài lời vào thơ
Nhân tình , thế thái như tơ...
Hỏi ai nhẫn nại gỡ tơ một mình...?
Đời người mong muốn hiển vinh 
Bạc ,Tiền đổi lấy thuyền tình đầy vơi...
Cũng là lẽ sống ...ở đời
Có mua , có bán phận người bạc vôi...
Chính chuyên đâu dễ ...anh ơi ?

Say tỉnh - Tỉnh say
Hải Thăng

Buồn ngủ ngả lưng bãi cỏ may
Khinh trời, miệt đất, kệ mây bay
Hoang sơ cỏ dại hương thoang thoảng
Sương lạnh, canh khuya ngáp ngắn dài
Đêm đã tàn canh sao hở gió
Cuộc vui đã giã có còn ai
Vui thú chi đâu mà lưu luyến
Rượu có còn không để lại say./.


Giả say
Hải Thăng

Tớ chẳng bao giờ uống rượu say
Nhưng trông lướt khướt suốt đêm ngày 
Đảo điên thế sự, nhường thiên hạ 
Tranh ghế, đoạt quyền mặc bọn bay
Tham nhũng, ô dù... Thây kệ nhá! 
Buôn quan, bán tước... Mặc chúng mày
Trong tim dòng máu đang còn đỏ 
Thưa với Tiền nhân liệu có hay?./.

Tớ chẳng bao giờ uống rượu say
Nhưng trông lướt khướt suốt đêm ngày
 
Đảo điên thế sự, nhường thiên hạ
 
Tranh ghế, đoạt quyền để bọn bay
Tham nhũng, ô dù sầu khó tả 
Buôn quan, bán tước nói buồn thay
Trong tim dòng máu đang còn đỏ
 
Thưa với Tiền nhân liệu có hay./.


Nhớ lại quê nghèo
                                    Hải Thăng

Nói câu muối mặn, dưa cà
Mắm chườm, cơm tấm, cháo hoa tháng ngày
Liếp tre, chắn gió heo may
Ổ rơm ủ ấm thân gầy đêm đông./.

Hà Nội, tháng 7 năm 2010

 Tỉnh
Hải Thăng

Tỉnh để ngẫm đời - Luôn phải tỉnh
Tỉnh nhìn thế sự - Tỉnh cần tinh
Tỉnh trơ, tỉnh tráo khi lừa đảo
Tỉnh chạy, tỉnh xoay lúc tử sinh
Tỉnh lách, tỉnh luồn buôn chức tước
Tỉnh tiền, tỉnh bạc lúc mua tình
Tỉnh trong lao lý - Tỉnh ngây dại
Tỉnh để hận đời - Tỉnh đáng khinh./.

Trên blogger - Nguyệt Ánh

Bài xướng của Nguyệt Ánh
Lá rụng

Không gian vắng vẻ thật đìu hiu
Gío thổi từng cơn lá rụng nhiều
Sớm buổi trăng gầy khuya tĩnh mịch
Tàn canh nguyệt héo cảnh cô liêu                                     
Miên man nỗi nhớ lòng đau bớt   
Thổn thức niềm mong dạ  xót nhiều
Một mảnh hờn ghen chờ vĩnh biệt
Đêm trường buốt dạ mãi đăm chiêu.

Bài họa của Hải Thăng
Sau tháng ngày buồn
Chớm thu đâu có cảnh ĐÌU HIU
Lá vẫn còn xanh chửa RỤNG NHIỀU
Bàn bạc chuyện nhà khi TĨNH MỊCH
Xua tan lầm lỡ nỗi CÔ LIÊU
Chồng an ủi vợ lòng ĐAU BỚT
Con động viên cha giảm XÓT NHIỀU
Này mảnh hờn ghen chào VĨNH BIỆT
Tưng bừng hội ngộ hết ĐĂM CHIÊU./.

Bài họa của Hải Thăng
Nặng lòng
Đi vãn cảnh chùa

Chiều thu trong mát gió hiu hiu
Nhẹ bước dạo chơi vãn cảnh chiều
Chú tiểu quét chùa xua tĩnh mịch
Hồng nhan cười nói đuổi cô liêu
Vào chùa lễ phật lòng thành kính
Ra chốn chúng sinh đức rải nhiều
Chiều xế đường xa xin tạm biệt
Cõi thiền thanh thản hết đăm chiêu./.
Sầu
Lưa thưa xóm vắng cảnh đìu hiu,
Heo hút buồn tênh mỗi buổi chiều.
Rỉ rả côn trùng đêm tĩnh mịch,
Lẻ loi khắc khoải nỗi cô liêu.
Lầm lỡ một thời đau chẳng bớt,
Chuyện xưa nhớ lại xót xa nhiều.
Mơ mộng làm chi thôi giã biệt,
Thân mai vò võ nét đăm chiêu.

Say
Hải Thăng

Say thì trăm vạn thứ gây say
Say rượu, say bia suốt cả ngày
Say bạc, say đề mơ phất lớn
Say tình, say nghĩa đức ân dày
Say thơ, say phú hồn mơ mộng
Say chức, say quyền dạ quắt quay
Say ngất, say ngây em có biết
 
Say như đời chỉ để mà say./.



Nguyễn Hải họa bài
Rượu Cay 
Một mình uống rượu ...khó mà say 
Chỉ muốn quên đi những tháng ngày 
Tình ái bây giờ như gió thoảng
 
Tiền tài hiện tại tựa mây bay
 
Thương ai chung thủy tâm chưa đổi
 
Hận kẻ phụ tình dạ đã thay
 
Lắm lúc nghĩ mình đời bất hạnh
 
Ta buồn ta khóc...có ai hay
 
3 nhận xét:
Say
Hải Thăng

Say thì trăm vạn thứ gây say
Say rượu, say bia suốt cả ngày
Say bạc, say đề mơ phất lớn
Say tình, say nghĩa đức ân dày
Say thơ, say phú hồn mơ mộng
Say chức, say quyền dạ quắt quay
Say ngất, say ngây em có biết 
Say như đời chỉ để mà say./.



Hải Thăng họa bài:
Giả say

Tớ chẳng bao giờ uống rượu say
Nhưng trông lướt khướt suốt đêm ngày
 
Đảo điên thế sự, nhường thiên hạ
 
Tranh ghế, đoạt quyền để bọn bay
Tham nhũng, ô dù sầu khó tả
 
Buôn quan, bán tước nói buồn thay
Trong tim dòng máu đang còn đỏ
 
Thưa với Tiền nhân liệu có hay./.

2 nhận xét:


Cứ thơ đi!
Hải Thăng

Ba trợn, văn hoa vẫn thích tiền
Hết ngân quẫn chí Bụt còn điên
Bếp tàn không gạo - E mền mệt
Vách nát, nhà xiêu - Chắc phiến phiền
Thơ phú thi ca đâu nhá đặng
Ngày đêm, ngâm vịnh cóc lên tiên
Một điều sướng nhất: Trộm không đoái
Bởi nghiệp văn chương đã lắm niên(*)

***************************
(*) “Muốn cho trộm chẳng đến nhà
Đề vào trước cửa đây là nhà thơ”
(Chả biết của ai - xin lỗi)


Bài họa của Hải Thăng

CHỚ LỪA BỌN TỚ
Hải Thăng

Gan trời mua ở chợ rừng thông
Xào xáo, thơm ngon chén phải không
Sao dám viếng mình khi sắc thắm
Khói hương nghi ngút lúc chiều đông
Từ xa nghiêng ngó người đến viếng
Xem có ai thương, ai ngóng trông
Ơi hỡi! cô nàng thi sỹ trẻ
Chớ lừa bọn tớ: - Có nghe không./.
Câu cá giải buồn
Hải Thăng

Nghỉ hưu nhàn rỗi chả đi đâu
Bạn rủ đi câu để giải sầu
Rắc thính, khơi bèo nơi tối tối
Phao vàng, hơi trúc nước sâu sâu
Cá vào tăm nổi lên từng khúc
Nhanh chóng buông câu ở giữa bầu
Nhấp nháy, phao chìm nuôi ảo vọng
Cá năm mươi ký bõ công câu./.


Bài họa của Nhật Thành

Chớ tưởng bở*
Nhật Thành

Nghỉ hưu nhàn rỗi chớ đi đâu
Đừng nghĩ đi câu để giải sầu
Chui rúc bui bờ chi ngứa ngáy
Ao hồ dò dẫm biết nông sâu?
Cá chửa sủi tăm, đừng vội giật
Cước chưa đủ độ, chớ vút mau.
Khuyên ai đừng có nuôi ảo vọng
Cá năm mươi kí sẽ mắc câu!
************************************
* Hải Thăng đặt tên đầu bài họa


Bài họa của Anh Khuê 2012


Chớ viển vông
Anh Khuê

Ngồi buồn quanh quẩn chẳng đi đâu
Sắm cái cần câu để giải sầu
Bể rộng ngại đi e sóng lớn
Sông dài chùn bước sợ dòng sâu!
Vui lòng con trẻ cơm , rau , cá
Mát dạ vợ yêu nước , gạo , Dầu!( tiền )
Mong mỏi cá to chờ chẳng thấy!
Thôi đành “ móc túi “ nghĩ mà Rầu!
*************************************************
* Hải Thăng đặt tên đầu bài họa


Bài họa của Hướng Dương

Đi câu
Hướng Dương

Thú vui sao cứ phải tìm đâu
Một chiếc cần thôi khỏi nhớ sầu
Thong thả rời nhà vào ruộng cạn
Ung dung rẽ bến xuống sông sâu
Ngâm thơ đứng đợi chàng trôi béo
Nhắm rượu ngồi trông chú nhái bầu
Phao động mừng thầm tay vút nhẹ
Cá khôn biết tránh... chẳng ăn câu./.

Bài họa của Hải Thăng

Say
Hải Thăng

Say thì trăm vạn thứ gây say
Say rượu, say bia suốt cả ngày
Say bạc, say đề mơ phất lớn
Say tình, say nghĩa đức ân dày
Say thơ, say phú hồn mơ mộng
Say chức, say quyền dạ quắt quay
Say ngất, say ngây em có biết
 
Say như đời chỉ để mà say./.

Bài họa của Hải Thăng
Sau tháng ngày buồn

Chớm thu đâu có cảnh ĐÌU HIU
Lá vẫn còn xanh chửa RỤNG NHIỀU
Bàn bạc chuyện nhà khi TĨNH MỊCH
Xua tan lầm lỡ nỗi CÔ LIÊU
Chồng an ủi vợ lòng ĐAU BỚT
Con động viên cha giảm XÓT NHIỀU
Này mảnh hờn ghen chào VĨNH BIỆT
Tưng bừng hội ngộ hết ĐĂM CHIÊU./.

Bài họa của Hải Thăng
Nặng lòng
Đi vãn cảnh chùa

Chiều thu trong mát gió hiu hiu
Nhẹ bước dạo chơi vãn cảnh chiều
Chú tiểu quét chùa xua tĩnh mịch
Hồng nhan cười nói đuổi cô liêu
Vào chùa lễ phật lòng thành kính
Ra chốn chúng sinh đức rải nhiều
Chiều xế đường xa xin tạm biệt
Cõi thiền thanh thản hết đăm chiêu./.






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét